1Đức Giê-su lại bắt đầu giảng dạy ở ven Biển Hồ. Một
đám người rất đông tụ họp chung quanh Người, nên Người phải xuống thuyền ở dưới
biển mà ngồi, còn toàn thể đám đông thì ở trên bờ. 2Người dùng
dụ ngôn mà dạy họ nhiều điều. Trong lúc giảng dạy, Người nói với họ:
3“Các người nghe đây! Người gieo giống đi ra gieo giống. 4Trong
khi gieo, có hạt rơi xuống vệ đường, chim chóc đến ăn mất. 5Có
hạt rơi trên sỏi đá, chỗ không có nhiều đất; nó mọc ngay, vì đất không sâu; 6nhưng
khi nắng lên, nó liền bị cháy, và vì thiếu rễ nên bị chết khô. 7Có
hạt rơi vào bụi gai, gai mọc lên làm nó chết nghẹt và không sinh hoa kết quả. 8Có
những hạt lại rơi nhằm đất tốt, nó mọc và lớn lên, sinh hoa kết quả: hạt thì được
ba mươi, hạt thì được sáu mươi, hạt thì được một trăm.” 9Rồi
Người nói: “Ai có tai nghe thì nghe!”
10Khi còn một mình Đức Giê-su, những người thân cận cùng
với Nhóm Mười Hai mới hỏi Người về các dụ ngôn. 11Người
nói với các ông: “Phần anh em, mầu nhiệm Nước Thiên Chúa đã được ban
cho anh em; còn với những người kia là những kẻ ở ngoài, thì cái gì cũng phải
dùng dụ ngôn, 12để họ có trố mắt nhìn cũng chẳng thấy,
có lắng tai nghe cũng không hiểu, kẻo họ trở lại và được ơn tha thứ.”
13Người còn nói với các ông: “Anh em không hiểu dụ ngôn này,
thì làm sao hiểu được tất cả các dụ ngôn? 14Người gieo giống
đây là người gieo lời. 15Những kẻ ở bên vệ đường, nơi lời đã
gieo xuống, là những kẻ vừa nghe thì Xa-tan liền đến cất lời đã gieo
nơi họ. 16Còn những kẻ được gieo trên sỏi đá là những kẻ khi
nghe lời thì liền vui vẻ đón nhận, 17nhưng họ không đâm rễ mà
là những kẻ nông nổi nhất thời; sau đó, khi gặp gian nan hay bị ngược đãi vì lời,
họ vấp ngã ngay. 18Những kẻ khác là những kẻ được gieo vào bụi
gai: đó là những kẻ đã nghe lời, 19nhưng những nỗi lo lắng sự đời,
bả vinh hoa phú quý cùng những đam mê khác xâm chiếm lòng họ, bóp nghẹt lời khiến
lời không sinh hoa kết quả gì. 20Còn những người khác nữa là những
người được gieo vào đất tốt: đó là những người nghe lời và đón nhận, rồi sinh
hoa kết quả, kẻ thì ba mươi, kẻ thì sáu mươi, kẻ thì một trăm.”
Nhập nguyện
Tập trung ý thức
- Ý thức Chúa hiện diện và kính cẩn chào Ngài - Xin Chúa ban Thánh Thần.
Tổng nguyện: “Xin cho tất cả ý hướng, hành vi và hoạt động
của con chỉ quy hướng về việc phụng sự và ca tụng Chúa”.
Đặt khung cảnh: Bờ
hồ Tiberia, gần làng chài, nơi Đức Giêsu thường đến rao giảng. Đức Giêsu ngồi
trên thuyền nhỏ và giảng dạy.
Ơn xin: Xin cho
tôi được tự do với môi trường tiếp nhận để tôi luôn quảng đại gieo rắc tình yêu
và điều thiện hảo.
Lối cầu nguyện: suy
niệm [gõ vào ô tìm kiếm PP-05: Phương
pháp suy niệm]
Gợi ý cầu nguyện
1/ Tự
do gieo Lời Thiên Chúa (cc. 1-9)
Hãy đặt mình vào
trong khung cảnh tại bờ hồ hôm đó. Bạn có thể nhập vai vào đám đông, hoặc là một
trong các người thân cận của Đức Giêsu. Bạn đang ở đó và nghe giảng.
Đức Giêsu chọn một
chỗ để mọi người dễ nhìn thấy, dễ nghe thấy: ngồi trên thuyền cách bờ một chút.
Ngài cất tiếng giảng dạy nhiều điều. Mầu nhiệm tình yêu Thiên Chúa và thân phận
con người có quá nhiều điều để nói. Ngài dốc sức nói lớn tiếng, và đề cập đến
nhiều điều. Bạn nghĩ xem Ngài nói gì về Thiên Chúa, về chính đời bạn?
Một trong những
điều Ngài giảng hôm đó được ghi lại là dụ ngôn người gieo giống. Dụ ngôn là câu
chuyện đơn giản Đức Giêsu dùng để dạy những bài học thiêng liêng. Bạn hãy đọc
câu chuyện đó (cc. 3-9) như thể chính tai bạn đang được nghe Đức Giêsu giảng. Bạn
có thể đọc đi đọc lại đoạn văn vài lần, chú ý đến phong thái của “người đi ra
gieo giống”, và câu kết luận của Đức Giêsu: “Ai có tai để nghe thì hãy nghe”
(c.9). Bạn cũng có thể chú ý đến kết quả của hành động gieo vãi tràn lan đó.
Mời bạn nhớ lại
những lời vàng ngọc nào đó đã làm thay đổi đời bạn. Hãy cám ơn Chúa về điều đó.
2/ Ơn
hiểu biết (cc. 10-12)
Bạn có từng nghe
câu “đàn gảy tai trâu”, hay “nước đổ đầu vịt” chưa? Có rất nhiều lời
hữu ích, những điều hữu ích đi qua đời ta, nhưng ta đã “bỏ ngoài tai”.
Đức Giêsu trích
lại lời Thiên Chúa phán với ngôn sứ Isaia khi chọn ông và nói về sứ vụ của ông
một cách rất khó hiểu: “Hãy đi nói với
dân này rằng: Cứ nghe cho rõ, nhưng đừng hiểu; cứ nhìn thật kỹ, nhưng đừng
nhận ra. Hãy làm cho lòng dân này ra đần độn, cho tai nó điếc, cho mắt nó
mù; kẻo mắt nó thấy, tai nó nghe và lòng nó hiểu, mà nó trở lại và được chữa
lành” (Is , 9-10). Đó có phải là sứ vụ của ngôn sứ Isaia? Hay đó là thực trạng
của lòng dân mà ông Isaia được sai đến để giảng?
Khi trích lại
đây, Đức Giêsu còn muốn nói rằng hiểu được Lời Thiên Chúa là một ân ban, chứ
không do trí thông minh của bạn.
3/ Biết
và tự do (cc. 13-20)
Đức Giêsu biết
những người nghe không hiểu điều Ngài giảng, ngay cả những người thân tín và
môn đệ của Ngài. Tuy vậy Ngài vẫn tự do để giảng dạy. Đôi khi ta chỉ hành động
khi dự liệu rằng việc làm đó mang lại kết quả, thậm chí là kết quả trước mắt và
đo lường được!
Đức Giêsu tự do
gieo rắc Lời Thiên Chúa vì Ngài tin vào sức mạnh của Lời đó: “…Lời Ta cũng vậy, một khi xuất phát từ miệng
Ta, sẽ không trở về với Ta nếu chưa đạt kết quả, chưa thực hiện ý muốn của Ta,
chưa chu toàn sứ mạng Ta giao phó.” (Is 55, 10-11).
Bạn có được ai
đó tự do trao lời hướng dẫn tốt lành khi bạn vẫn còn quá xa lạ với chúng? Bạn
có tự do để nói điều tốt lành ngay cả khi người nghe không muốn đón nhận?
Kết nguyện
Hãy thưa với Đức
Giêsu về những gì trào lên trong bạn khi nhớ về những lời dạy dỗ, bảo ban.
Tạ ơn Chúa Cha
đã sai Ngôi Lời đến để nói với bạn về Thiên Chúa và đời bạn. Kết thúc bằng kinh
Lạy Cha.