Dòng Nử Tử Trái Tim Mẹ Maria (DHM)

14/9/19

Câu chuyện của một trái đước


Trái đước
Tôi là một trái đước, được sinh ra từ một cây đước sống ở vùng ven biển. Trái đước dài, nhọn, có vỏ dày và có một hạt rất cứng ở bên trong.

Một ngày kia, tôi rụng khỏi cây mẹ. Và cuộc đời tôi bắt đầu trôi dạt từ đó. Tôi trôi nổi trong biển cả mênh mông. Sóng biển đưa đẩy, tôi va chạm vào mạn thuyền và bao nhiêu thứ trên đời. Đời đã đẩy tôi đi rất xa, rất xa, xa đến nỗi tôi không biết mình đang ở đâu nữa. Một chiều nọ, đuối sức, tôi dạt vào một vùng đất bùn ven biển. Rễ tôi mò tìm xuống đất, lớp vỏ bên ngoài thối đi, vỏ cứng téc ra. Và kìa tôi mọc chồi lên và lá xuất hiện. Ồ, có lẽ đây là nơi tôi được đưa đến để cắm rễ và lớn lên. Tôi bung mình ra, lớn lên bằng hết sức sống tiềm tàng trong hạt.

Bỗng nhiên, nước ở đâu cứ đổ ập tới, vồ lấy tôi, hết lớp này đến lớp khác. Thân thể nhỏ bé của tôi ngả nghiêng theo lớp sóng. Lâu lâu sóng lại cứ ập tới như thế. Tôi quen dần với sự đùa giỡn mạnh bạo của sóng. Rễ tôi ngày một đâm sâu xuống đất hơn để giữ cho thân khỏi bị bật gốc. Đâu chỉ có sóng, lâu lâu còn có bão đủ các cấp từ nhẹ đến mạnh và rất mạnh. Có lúc tôi ngã bẹp dí xuống đất, tơi tả lá cành, hầu như không ngóc đầu lên được. Tôi than thở với số phận hẩm hiu cứ phải đối diện với sóng gió làm tôi kiệt sức.

Tuy nhiên, tôi vẫn lớn lên thành một cây đước to lớn mặc cho phong ba bão táp cứ diễn ra. Tôi trở thành nơi nương náu tránh bão cho các động vật dưới nước. Tôi bảo vệ miền đất ven biển. À thì ra đây là ơn gọi của tôi, là nơi bảo vệ cho các động vật khác và cả đất liền khỏi sự tấn công của mưa bão. Những kinh nghiệm sống đã làm cho tôi trở nên mạnh mẽ hơn. Nhưng điều quan trọng nhất chính là sức sống nội tại mà tôi đã thừa hưởng từ cây mẹ, đã giúp tôi vượt qua sóng gió để sống và sống tròn đầy.

Vi Hà