Dòng Nử Tử Trái Tim Mẹ Maria (DHM)

30/10/23

Thứ ba TN.XXX: Tương tự và còn hơn thế nữa (Lc 13,18-21)

18Vậy Người nói: “Nước Thiên Chúa giống cái gì đây? Tôi phải ví Nước ấy với cái gì? 19Nước Thiên Chúa giống như chuyện một hạt cải người nọ lấy gieo trong vườn mình. Nó lớn lên và trở thành cây, chim trời làm tổ trên cành được.”

20Người lại nói: “Tôi phải ví Nước Thiên Chúa với cái gì? 21Nước Thiên Chúa giống như chuyện nắm men bà kia lấy vùi vào ba thúng bột, cho đến khi tất cả bột dậy men.”

Nhập nguyện

Tập trung ý thức - Ý thức Chúa hiện diện và kính cẩn chào Ngài - Xin Chúa ban Thánh Thần

Tổng nguyện: “Xin cho tất cả ý hướng, hành vi và hoạt động của tôi chỉ quy hướng về việc phụng sự và ca tụng Chúa”.

Đặt khung cảnh: Đức Giêsu dùng dụ ngôn mà dạy dỗ dân chúng.

Ơn xin: Xin cho tôi cảm hiểu được giáo huấn mà Chúa Giêsu dạy trong ngôn ngữ dụ ngôn và qua những dấu chỉ thời đại, để tôi sống điều Ngài dạy.

Lối cầu nguyện: Áp dụng ngũ quan [Gõ vào ô tìm kiếm Phương pháp Áp dụng ngũ quan]

Gợi điểm cầu nguyện

1/ Thực tại

Bài đọc hôm nay rất ngắn. Mời bạn đi xuyên qua hai hình ảnh được đức Giêsu dùng trong hai dụ ngôn:

+ “Chuyện một hạt cải người nọ lấy gieo trong vườn mình. Nó lớn lên và trở thành cây, chim trời làm tổ trên cành được.”

+ “Chuyện nắm men bà kia lấy vùi vào ba thúng bột, cho đến khi tất cả bột dậy men.”

Đây là hai trong rất nhiều hình ảnh bạn có thể quan sát được trong thực tế. Trong phần này, bạn dùng “ngũ quan” của mình để gợi lại, để dựng lại những điều diễn ra trong cuộc sống hằng ngày. Hãy cho phép mình trải nghiệm cuộc sống, hơn là lướt qua cuộc sống.

Thi hào Rabindranath Tagore có kinh nghiệm bị người khác khinh bỉ khi thấy ông có vẻ nhưng chẳng vội vàng, chẳng làm được gì trong cuộc sống.

Truyện Hoàng Tử Bé của Antoine De Saint-Exupery kể về câu chuyện Hoàng tử bé đến ga xe lửa và nói chuyện với người bẻ ghi/người soát vé. Cả người bẻ ghi và người lái tàu đều không biết người ta vội vã đi đâu. Những người lớn trên tàu chỉ biết ngủ; chỉ có những đứa bé là “dán mặt vào những ô cửa kiếng”.

2/ Tương tự và còn hơn thế nữa!

Đức Giêsu nói: “Nước Thiên Chúa giống cái gì đây? Tôi phải ví Nước ấy với cái gì?” hay “Tôi phải ví Nước Thiên Chúa với cái gì?” – Ngài muốn đi tìm một hình ảnh tượng trưng trong thế giới này có khả năng “bắc cầu” đến những thực tại siêu vượt và siêu hình là Nước Trời.

Từ đức thánh cha Leo XIII, cụm từ “đọc dấu chỉ thời đại” đã được nhắc tới để nhắc Giáo Hội cần tỉnh thức để nhận ra và bước đi cùng gia đình nhân loại trong những vấn đề xã hội liên tục nảy sinh.

Ở phần này, bạn hãy nghiền ngẫm xem những điều đang diễn ra trong thế giới này mà bạn có thể biết được, đang muốn “bắc cầu” cho bạn đến điều gì siêu vượt và siêu hình?

Nhìn vào thực tại thế giới, thánh Augustino hiểu được về “Thành đô Thiên Chúa” trong lòng những con người đang sống, về ranh giới của thành đô ấy… Còn bạn?

Kết nguyện

Thân thưa với Chúa Giêsu về những gì bạn học được với Ngài trong giờ cầu nguyện này.

Kết thúc bằng một Kinh Lạy Cha.

Ảnh: Internet 

23/10/23

Thứ ba TN.XXIX: Trách nhiệm và tình yêu (Lc 12,35-38)

35“Anh em hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn. 36Hãy làm như những người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ vừa về tới và gõ cửa, là mở ngay. 37Khi chủ về mà thấy những đầy tớ ấy đang tỉnh thức, thì thật là phúc cho họ. Thầy bảo thật anh em: Chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn, và đến bên từng người mà phục vụ. 38Nếu canh hai hoặc canh ba ông chủ mới về, mà còn thấy họ tỉnh thức như vậy, thì thật là phúc cho họ.

Nhập nguyện

Tập trung ý thức - Ý thức Chúa hiện diện và kính cẩn chào Ngài - Xin Chúa ban Thánh Thần

Tổng nguyện: “Xin cho tất cả ý hướng, hành vi và hoạt động của tôi chỉ quy hướng về việc phụng sự và ca tụng Chúa”.

Đặt khung cảnh: Đức Giêsu dùng dụ ngôn mà dạy các môn đệ.

Ơn xin: Xin cho tôi hiểu được giáo huấn mà Chúa Giêsu dạy trong ngôn ngữ dụ ngôn và qua những dấu chỉ thời đại, để tôi sống điều Ngài dạy.

Lối cầu nguyện: Chiêm niệm [Gõ vào ô tìm kiếm Phương pháp Chiêm niệm]

Gợi điểm cầu nguyện

1/ Trách nhiệm (cc. 35-36)

Bỏ qua những điều tiêu cực của chế độ nô lệ, trong tương quan với Thiên Chúa, hình ảnh người tôi tớ mà đức Giêsu dùng hoàn toàn có giá trị và giúp bạn khám khá ra sự thật lớn lao. Do vậy, mời bạn đặt mình vào trong nền văn hóa của thời còn chế độ nô lệ để thấy hết trách nhiệm của người tôi tớ. Họ hoàn toàn thuộc về chủ, phục vụ chủ mọi sự mà không có quyền đòi bất cứ một quyền lợi hay lòng biết ơn của chủ cho những việc phục vụ của họ.

Đức Giêsu mời bạn học lấy cung cách của người tôi tớ đợi chủ đi ăn cưới về khuya. [Nhớ rằng truyền thống đãi tiệc cưới của người Do Thái thời đức Giêsu diễn ra ban đêm, kéo dài bao lâu thường không biết trước]. Chờ chủ về khuya – cung cách sẵn sàng phục vụ ngay khi nghe tiếng gõ cửa đầu tiên – với trang phục đang làm việc, với đèn thắp sẵn trên tay. Bạn hãy cho phép mình trải nghiệm sự chờ đợi quá dài trong đêm khuya của cuộc đời mình.

2/ Tình yêu (cc. 37-38)

Mường tượng về cảnh chủ về tới, và cửa đã mở ngay khi Ngài vừa chạm nhẹ vào cửa. Nhìn ngắm gương mặt của chủ và của cả người tôi tớ chờ cửa. Mường tượng về sự diễm phúc mà người ấy nhận được.

Liệu bạn có mường tượng ra sự diễm phúc này? “Chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn, và đến bên từng người mà phục vụ.” Hãy cho phép mình cảm nghiệm về sự diễm phúc có thật đó.

Điều diễm phúc đó chỉ có thể được giải thích bằng tình yêu. Vì yêu chủ mà người tôi tớ chờ, và cảm được bước chân của chủ ngay cả trước khi tay ông chạm đến cửa. Vì yêu người đầy tớ mà ông chủ biết ơn và sẵn sàng phục vụ người đầy tớ giữa đêm khuya.

Đức Giêsu muốn nói với bạn về tình yêu mà Thiên Chúa dành cho chính bạn. Bạn hãy dành thời gian để trải nghiệm trên câu chuyện của chính mình.

Bạn có thể dùng bài thơ số 51 trong tập Thơ Dâng của thi hào Rabindranath Tagore[1] để trải nghiệm thêm.

Đêm tối sầm mù mịt

Việc trong ngày hết thảy đã xong xuôi.

Chúng tôi nghĩ vị khách cuối đêm nay đã tới

cửa nẻo trong làng đóng kín cả rồi.

Chỉ vài người bảo Đức Vua rồi sẽ đến.

Chúng tôi phá cười và đáp lại:

“Không đâu, chuyện đó có đời nào!”

Dường như có tiếng gõ cửa đâu đây

Chúng tôi nói đấy chỉ là gió hú.

Thổi tắt đèn chúng tôi nằm xuống ngủ.

Chỉ vài người bảo: “Sứ giả đến kìa!”

Chúng tôi phá cười và đáp lại:

“Không đâu, chắc là gió đó thôi!”

Kìa có tiếng động giữa đêm khuya thanh vắng.

Chúng tôi ngái ngủ cho là tiếng sấm ở xa.

Đất rung rinh, vách tường chao đảo,

chúng tôi trằn trọc ngủ không yên.

Chỉ vài người bảo: “đó là tiếng xe lăn bánh.”

Chúng tôi lơ mơ cất giọng lầm bầm:

“Không đâu, chắc là tiếng mây ầm ầm vần vũ!”

Đêm còn mịt mùng khi trống giục rền vang.

Có tiếng kêu: “Dậy mau! Đừng chần chừ nữa!”

Tay ép ngực chúng tôi rùng mình khiếp sợ.

Có kẻ hô: “Ô kìa, cờ Đức Vua!”

Chúng tôi vùng dậy và la lớn:

“Không được chậm trễ, nhanh lên!”

Đức Vua đến rồi – nhưng đèn đuốc đâu,

cả vòng hoa sao cũng không thấy?

lấy đâu ra ngai vàng để Người ngự?

Ôi nhục nhã! Nhục nhã ê chề!

Điện ngọc đâu, cả đồ trang sức nữa?

Có kẻ nói: “Kêu rêu làm chi vô ích!

hãy cứ nghinh giá với tay không,

rước Người vào nhà ngươi trống rỗng!”

Cửa mở ra, rúc tù và lên đi!

Trong đên khuya Đức Vua đã đến

Ngôi nhà chúng ta ảm đạm âm u.

Sấm sét gầm thét trên bầu trời

Tối tăm rùng mình vì chớp giật.

Mang trải ra sân manh chiếu tả tơi.

Đức Vua đã tới thình lình cùng bão táp

Trong đêm tối khiếp đảm kinh hoàng.

(Dịch thơ: Hồ Quốc Thắng)


Kết nguyện

Thân thưa với Thiên Chúa của lòng bạn về những gì bạn được trải nghiệm.

Kết thúc bằng một Kinh Lạy Cha.



[1] The night darkened. Our day’s works had been done. We thought that the last guest had arrived for the night and the doors in the village were all shut. Only some said the king was to come. We laughed and said ‘No, it cannot be!’

It seemed there were knocks at the door and we said it was nothing but the wind. We put out the lamps and lay down to sleep. Only some said, ‘It is the messenger!’ We laughed and said ‘No, it must be the wind!’

There came a sound in the dead of the night. We sleepily thought it was the distant thunder. The earth shook, the walls rocked, and it troubled us in our sleep. Only some said it was the sound of wheels. We said in a drowsy murmur, ‘No, it must be the rumbling of clouds!’

The night was still dark when the drum sounded. The voice came ‘Wake up! delay not!’ We pressed our hands on our hearts and shuddered with fear. Some said, ‘Lo, there is the king’s flag!’ We stood up on our feet and cried ‘There is no time for delay!’

The king has come - but where are lights, where are wreaths? Where is the throne to seat him? Oh, shame! Oh utter shame! Where is the hall, the decorations? Someone has said, ‘Vain is this cry! Greet him with empty hands, lead him into thy rooms all bare!’

Open the doors, let the conch-shells be sounded! in the depth of the night has come the king of our dark, dreary house. The thunder roars in the sky. The darkness shudders with lightning. Bring out thy tattered piece of mat and spread it in the courtyard. With the storm has come of a sudden our king of the fearful night.

Ảnh: Internet


16/10/23

Thứ ba TN.XXVIII: Yếu tố quyết định (Lc 11,37-41)

37Đức Giê-su đang nói, thì có một ông Pha-ri-sêu mời Người đến nhà dùng bữa. Tới nơi, Người liền vào bàn ăn. 38Thấy vậy, ông Pha-ri-sêu lấy làm lạ vì Người không rửa tay trước bữa ăn. 39Nhưng Chúa nói với ông ấy rằng: “Thật, nhóm Pha-ri-sêu các người, bên ngoài chén đĩa, thì các người rửa sạch, nhưng bên trong các người thì đầy những chuyện cướp bóc, gian tà. 40Đồ ngốc! Đấng làm ra cái bên ngoài lại đã không làm ra cái bên trong sao? 41Tốt hơn, hãy bố thí những gì ở bên trong, thì bấy giờ mọi sự sẽ trở nên trong sạch cho các người.”

Nhập nguyện

Tập trung ý thức - Ý thức Chúa hiện diện và kính cẩn chào Ngài - Xin Chúa ban Thánh Thần

Tổng nguyện: “Xin cho tất cả ý hướng, hành vi và hoạt động của tôi chỉ quy hướng về việc phụng sự và ca tụng Chúa”.

Đặt khung cảnh: Đức Giêsu đối chất với người Pharisiêu đã mời Ngài đến dùng bữa.

Ơn xin: Xin cho tôi hiểu được giáo huấn và lối sống của Chúa Giêsu, để tôi học sống theo gương của Ngài và thực hành những điều Ngài sửa dạy.

Lối cầu nguyện: Suy niệm [Gõ vào ô tìm kiếm Phương pháp Suy niệm]

Gợi điểm cầu nguyện

1/ Tình huống làm lộ diện (cc. 37-38)

Một người Pharisiêu gặp đức Giêsu khi người đang giảng dạy – Ông ấy mời đức Giêsu đến nhà dùng bữa – Đức Giêsu vào thẳng bàn ăn mà không làm nghi thức thanh tẩy bằng cách rửa tay. Đó là tình huống làm lộ ra “vấn đề” của Ngài.

Cuộc sống cũng có những lúc tạo nên tình huống làm lộ ra điều ẩn giấu bên trong. “Thời thế tạo anh hùng” hay “hữu xạ tự nhiên hương” là sự lộ diện điều tích cực. Và có những bối cảnh làm lộ diện điều xấu, điều người ta che đậy.

Nhớ đến những tình huống làm bạn bị lộ ra. Nó làm lộ ra sự thật nào nơi bạn?

2/ Yếu tố quyết định (cc. 39-41)

Cách đức Giêsu phản ứng với sự ngạc nhiên của người Pharisiêu khi thấy Ngài không rửa tay trước bữa ăn cho thấy đối với Ngài, việc rửa tay – dù là một truyền thống được truyền dạy và thực hành nghiêm ngặt – không quan trọng với Ngài.

Nhân cơ hội ấy, Ngài thách thức lối sống của người Pharisiêu khi nói: “Thật, nhóm Pha-ri-sêu các người, bên ngoài chén đĩa, thì các người rửa sạch, nhưng bên trong các người thì đầy những chuyện cướp bóc, gian tà. Đồ ngốc! Đấng làm ra cái bên ngoài lại đã không làm ra cái bên trong sao? Tốt hơn, hãy bố thí những gì ở bên trong, thì bấy giờ mọi sự sẽ trở nên trong sạch cho các người.” Ngài có quá đáng chăng khi nói với người đã mời mình đến dùng bữa như thế?

Những lời khó nghe ấy bộc lộ một sự thật khác: cái bên trong và cái bên ngoài. Yếu tố quyết định và đi trước phải cái bên trong. Nếu đã tốt trong lòng, và hành động ra bên ngoài trên nền “tốt bụng” đó thì thật tuyệt vời. Nếu “ngoài miệng thơn thớt nói cười – mà trong thì chứa một bồ dao găm” thì thật giả dối.

Mời bạn suy nghĩ về những cái người ta sợ bên ngoài: sợ bị đánh giá, sĩ diện, sợ thất bại, sợ xấu, sợ tai tiếng… Bạn có thấy những điều đó làm bạn bị tê liệt và không chú tâm xây dựng cái bên trong?

Kết nguyện

Thân thưa với Chúa Giêsu về lối dạy dỗ quá thẳng thắn của Ngài dành cho bạn.

Kết thúc bằng một Kinh Lạy Cha.

Ảnh: Pinterest

9/10/23

Thứ tư TN.XXVII: Cầu nguyện thế nào? (Lc 11,1-4)

1Có một lần Đức Giê-su cầu nguyện ở nơi kia. Người cầu nguyện xong, thì có một người trong nhóm môn đệ nói với Người: “Thưa Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện, cũng như ông Gio-an đã dạy môn đệ của ông.” 2Người bảo các ông: “Khi cầu nguyện, anh em hãy nói:

‘Lạy Cha,

xin làm cho danh thánh Cha vinh hiển,

Triều Đại Cha mau đến,

3xin Cha cho chúng con

ngày nào có lương thực ngày ấy;

4xin tha tội cho chúng con,

vì chính chúng con cũng tha

cho mọi người mắc lỗi với chúng con,

và xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ.’”

Nhập nguyện

Tập trung ý thức - Ý thức Chúa hiện diện và kính cẩn chào Ngài - Xin Chúa ban Thánh Thần

Tổng nguyện: “Xin cho tất cả ý hướng, hành vi và hoạt động của tôi chỉ quy hướng về việc phụng sự và ca tụng Chúa”.

Đặt khung cảnh: Đức Giêsu dạy các môn đệ cầu nguyện.

Ơn xin: Xin cho tôi chuyên chăm học và thực hành cầu nguyện để kết nối được với chính Thiên Chúa, cội nguồn và cùng đích của đời tôi.

Lối cầu nguyện: Suy niệm [Gõ vào ô tìm kiếm Phương pháp Suy niệm]

Gợi điểm cầu nguyện

1/ Mẫu gương cầu nguyện (c.1)

Bạn hãy nhớ lại những lần các thánh sử ghi lại việc đức Giêsu cầu nguyện. Chắc chắn đó là những lần cầu nguyện quan trọng.

Thánh Luca ghi: trở về Nazaret, “Người vào hội đường như Người vẫn quen làm trong ngày sabát, và đứng lên đọc Sách Thánh.” (Lc 4,16)

Đức Giêsu hẳn luôn nhớ về cội nguồn, nhớ đến Chúa Cha, “xin ban cho con vinh quang mà con vẫn được hưởng bên Cha trước khi có thế gian.” (Ga 17,5) Bạn hãy suy ngẫm về kinh nghiệm đức Giêsu hằng hướng về Cha, hằng cầu nguyện cùng Cha, hằng kết hiệp với Cha.

Cũng nhớ lại mẫu gương cầu nguyện của một người bạn biết. Mẫu gương cầu nguyện đó ảnh hưởng trên đời bạn thế nào? Có bao giờ bạn khao khát sẽ trở nên con người của cầu nguyện, con người nối được đời mình với trời cao?

Bạn hãy nài xin thầy Giêsu chỉ cho bạn cách cầu nguyện.

2/ Cách thức cầu nguyện

Nội dung cầu nguyện là điều bạn muốn biết, vì có thể bạn thấy ai đó cầu nguyện, nhưng không biết họ làm gì, nói gì, nghĩ gì, cảm gì trong giờ cầu nguyện đó, nhất là khi họ cầu nguyện theo lối tâm nguyện (mental prayer).

Hôm nay, chính thầy Giêsu dạy cho bạn cầu nguyện với những điều quan trọng và căn cốt nhất:

+ Bắt đầu cầu nguyện, hãy đưa mình vào mối tương quan thân tình với Thiên Chúa. Hãy gọi Ngài là Cha (cha ơi, ba ơi, bố ơi, papa, dady…) – Bạn nên dừng ở điểm này bao lâu bạn cảm nghiệm mình có thể kết nối thân tình với Thiên Chúa.

+ Nội dung cầu nguyện đầu tiên là: con nguyện chúc cho “danh thánh Cha vinh hiển” – Ngẫm nghĩ về cách sống của bạn có làm cho Thiên Chúa được “nở mặt nở mày”.

+ Nội dung cầu nguyện thứ hai là: con nguyện chúc cho “Triều Đại Cha mau đến” – Đoạn ngẫm nghĩ về cách thức bạn sống như công dân Nước Trời ngay trong trần thế này.

+ Nội dung cầu nguyện thứ ba là: “Xin tha tội cho chúng con, vì chính chúng con cũng tha cho mọi người mắc lỗi với chúng con” – đoạn suy ngẫm về cách thức bạn làm hòa và tha thứ cho người khác và cho bản thân mình.

+ Nội dung cầu nguyện thứ tư là: “Xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ.” – Đoạn suy nghĩ về cách thức bạn cố gắng xa tránh tội, chống lại các cơn cám dỗ, sử dụng các phương tiện là bí tích và cầu nguyện và rèn luyện nhân đức để chiến thắng những cám dỗ.

Kết nguyện

Hãy thân thưa với thầy Giêsu, với Chúa Cha về tất cả những tâm tình bạn có trong giờ cầu nguyện.

Kết thúc bằng một Kinh Lạy Cha (bản kinh đầy đủ theo Tin Mừng thánh Matthêu)

Ảnh: Pinterest

6/10/23

Thứ bảy TN.XXVI: Niềm vui của người môn đệ (Lc 10,17-24)

17Nhóm Bảy Mươi Hai trở về, hớn hở nói: “Thưa Thầy, nghe đến danh Thầy, cả ma quỷ cũng phải khuất phục chúng con.” 18Đức Giê-su bảo các ông: “Thầy đã thấy Xa-tan như một tia chớp từ trời sa xuống. 19Đây, Thầy đã ban cho anh em quyền năng để đạp lên rắn rết, bọ cạp và mọi thế lực Kẻ Thù, mà chẳng có gì làm hại được anh em. 20Tuy nhiên, anh em chớ mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời.”

21Ngay giờ ấy, được Thánh Thần tác động, Đức Giê-su hớn hở vui mừng và nói: “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu kín không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.

22“Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết người Con là ai, trừ Chúa Cha, cũng như không ai biết Chúa Cha là ai, trừ người Con, và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho.”

23Rồi Đức Giê-su quay lại với các môn đệ và bảo riêng: “Phúc thay mắt nào được thấy điều anh em thấy! 24Quả vậy, Thầy bảo cho anh em biết: nhiều ngôn sứ và nhiều vua chúa đã muốn thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, muốn nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe.”

Nhập nguyện

Tập trung ý thức - Ý thức Chúa hiện diện và kính cẩn chào Ngài - Xin Chúa ban Thánh Thần

Tổng nguyện: “Xin cho tất cả ý hướng, hành vi và hoạt động của tôi chỉ quy hướng về việc phụng sự và ca tụng Chúa”.

Đặt khung cảnh: 72 môn đệ quây quần bên thầy Giêsu sau chuyến đi thực tập tông đồ rất thành công.

Ơn xin: Xin cho cảm nhận được niềm vui đích thực của người môn đệ là được Thiên Chúa mặc khải chính Ngài cho, và được nên một với Ngài.

Lối cầu nguyện: Chiêm niệm [Gõ vào ô tìm kiếm Phương pháp Chiêm niệm]

Gợi điểm cầu nguyện

1/ Niềm vui thật của người môn đệ (cc. 17-20)

Mường tượng đức Giêsu ngồi giữa, 72 môn đệ vây quanh, có thêm các tông đồ nữa. Họ có thể đang ở một nơi ngoài trời, hoặc một ngôi nhà đủ rộng cho gần 100 người.

Hãy nhìn chăm chú sự biểu cảm của gương mặt các môn đệ, cử chỉ, giọng nói… Hãy lắng nghe những điều họ lao nhao kể cho đức Giêsu nghe. Quan sát thái độ lắng nghe của đức Giêsu. Nghiệm lại câu được viết trong Tin Mừng: Thưa Thầy, nghe đến danh Thầy, cả ma quỷ cũng phải khuất phục chúng con.” (c. 17) Đó là kinh nghiệm chung nhất của 72 con người ấy. Bạn cảm được điều gì trong lòng họ khi họ công nhận điều đó?

Bạn cảm hiểu gì trong lời tái công nhận của đức Giêsu ở câu 18?

Hãy dừng lại ở câu 19 để cảm nghiệm phần thưởng sức mạnh tông đồ được ban cho người môn đệ: “Đây, Thầy đã ban cho anh em quyền năng để đạp lên rắn rết, bọ cạp và mọi thế lực Kẻ Thù, mà chẳng có gì làm hại được anh em.” – nghiệm lại kinh nghiệm sức mạnh đó đã được ban cho bạn thế nào.

Niềm vui đích thực của người môn đệ là “tên anh em đã được ghi trên trời.” (c. 20) Điều đó có nghĩa là gì đối với bạn? Bạn có từng vui niềm vui này sau khi làm một sứ vụ nào đó?

2/ Niềm vui trong Thánh Thần (c. 21-22)

Bạn hãy chiêm ngắm niềm vui của đức Giêsu thể hiện trên gương mặt, tư thế, giọng nói, điều Ngài nói. Nó đến bất chợt - “ngay giờ ấy”. Nó lớn lao - “hớn hở vui mừng” (gaudete et exsultate)[1].

Lý do tạo nên sự vui mừng này nơi tâm hồn Ngài là Chúa Cha đã mặc khải cho người bé mọn – một điều “bé nhỏ”, không phải là một điều vĩ đại theo đánh giá của nhiều người. Ngài vui. Ngài vui vì chính bạn.

Đến lượt mình, đức Giêsu vui mừng mặc khải cho người môn đệ biết được mối tương quan kín nhiệm giữa mình với Chúa Cha, và cho người môn đệ biết Chúa Cha, và Mình là ai.

Chiêm ngắm một lần nữa niềm vui trong Thánh Thần của đức Giêsu: vì Chúa Cha, và vì bạn.

3/ Niềm vui riêng (cc. 23-24)

Bây giờ bạn hãy chiêm ngắm cái nhìn “hướng về” bạn của đức Giêsu, và nói: Phúc thay mắt nào được thấy điều anh em thấy!” (c. 23) Bạn hãy thay tên mình vào đó để cảm nghiệm niềm vui rất riêng này. Bạn diễm phúc hơn tất cả các ngôn sứ và vua chúa. Bạn được thấy Chúa và nghe chính Chúa nói với bạn hôm nay.

Kết nguyện

Dâng lời cảm tạ lên Chúa Cha, Chúa Giêsu và Chúa Thánh Thần vì niềm vui riêng được ban cho bạn hôm nay.

Kết thúc bằng một Kinh Sáng Danh.

Ảnh: Pinterest

[1] Đây là tên tông huấn Vui mừng và Hân hoan – lời mời gọi nên thánh trong thế giới ngày nay, của ĐTC Phanxico. 19/3/2018.

2/10/23

Thứ ba TN.XXVI: Chướng ngại (Lc 9,51-56)

51Khi đã tới ngày Đức Giê-su được rước lên trời, Người nhất quyết đi lên Giê-ru-sa-lem. 52Người sai mấy sứ giả đi trước. Họ lên đường và vào một làng người Sa-ma-ri để chuẩn bị cho Người đến. 53Nhưng dân làng không đón tiếp Người, vì Người đang đi về hướng Giê-ru-sa-lem. 54Thấy thế, hai môn đệ Người là ông Gia-cô-bê và ông Gio-an nói rằng: “Thưa Thầy, Thầy có muốn chúng con khiến lửa từ trời xuống thiêu huỷ chúng nó không?” 55Nhưng Đức Giê-su quay lại quở mắng các ông. 56Rồi Thầy trò đi sang làng khác.

Nhập nguyện

Tập trung ý thức - Ý thức Chúa hiện diện và kính cẩn chào Ngài - Xin Chúa ban Thánh Thần

Tổng nguyện: “Xin cho tất cả ý hướng, hành vi và hoạt động của tôi chỉ quy hướng về việc phụng sự và ca tụng Chúa”.

Đặt khung cảnh: Đức Giêsu và các môn đệ đi lên Giêrusalem vào giai đoạn cuối của thời kỳ hoạt động công khai của đức Giêsu. Họ phải đi ngang qua miền Samari.

Ơn xin: Xin cho tôi hiểu được giáo huấn và lối sống của Chúa Giêsu, để tôi học sống theo gương của Ngài.

Lối cầu nguyện: Suy niệm [Gõ vào ô tìm kiếm Phương pháp Suy niệm]

Gợi điểm cầu nguyện

1/ Thi hành sứ mạng (c. 51)

Mời bạn đọc và ngẫm: “Khi đã tới ngày Đức Giê-su được rước lên trời, Người nhất quyết đi lên Giê-ru-sa-lem”.

- Thời hạn Ngài được rước lên trời, cũng là thời hạn Ngài thi hành sứ mạng cứu độ con người bằng con đường hiến tế. Hãy ngẫm về con đường cứu độ mà đức Giêsu đã thực hiện để cứu độ bạn.

- Ngài “nhất quyết lên Giêrusalem”: Ngài nhất quyết cứu độ bạn, cứu độ nhân loại.

2/ Chướng ngại (cc. 52-53)

Đức Giêsu sai vài môn đệ đi trước để dọn đường. Họ gặp chướng ngại là sự phản đối của người Samari không muốn cho thầy trò họ đi ngang qua đất của họ. Họ gặp chướng ngại chung về tương quan bất hòa giữa dân các miền Galilê – Samari – Giuđêa. Đó là chướng ngại chung được hình thành theo chiều dài lịch sự của vùng đất. Các môn đệ đã cá nhân hóa một chướng ngại chung thành chướng ngại riêng, nhắm thẳng vào nhóm thầy trò họ.

Bạn có kinh nghiệm nào tương tự khi bạn/nhóm bạn muốn làm một điều tốt và gặp chướng ngại trên hành trình? Bạn hãy nói với Chúa về những chướng ngại đó, về cảm nhận và đánh giá của bạn về những chướng ngại đó.

3/ Những giải pháp vượt chướng ngại (cc. 54-55)

- Hai anh em Giacôbê và Gioan nổi nóng trước sự từ chối tiếp đón của người Samari: “Thưa Thầy, Thầy có muốn chúng con khiến lửa từ trời xuống thiêu huỷ chúng nó không?” – Họ muốn giải quyết nhanh bằng bạo lực. Không chỉ giết chết vài người nào đó đã từ chối họ, mà muốn thiêu hủy cả làng người Samari.

Đức Giêsu “quở mắng” các ông. Điều đó nói với bạn giá trị nào nơi Ngài. Hơn nữa, đức Giêsu chọn giải pháp “đi sang làng khác”. Một làng người Samari từ chối thì không có nghĩa là tất cả các làng của người Samari sẽ từ chối tiếp đón thầy trò đức Giêsu.

—Khi bị cản lối, bị từ chối, bị hiểu lầm, không hợp tác… bạn cảm thấy thế nào? Giải pháp của bạn để giải quyết là gì? Hãy nói với Chúa Giêsu về chọn lựa của bạn.

Kết nguyện

Thân thưa với Chúa Giêsu về bài học bạn học được hôm nay trong giờ cầu nguyện.

Kết thúc bằng một Kinh Lạy Cha.

Ảnh: Internet