Lời dẫn
Đêm nay, Con Thiên Chúa xuống thế làm người. Ngài
là sự Bình an đích thực, Ngài đến để nối lại mối tương quan giữ con người với
Thiên Chúa đã bị rạn nứt từ khi ông bà nguyên tổ phạm tội, để thông ban ân sủng,
tình yêu cứu độ và bình an nội tâm cho những người thành tâm thiện chí tin theo
Ngài cũng như gắn kết chúng ta nên một trong chính Ngài.
Công bố Tin mừng: Lc 2,1-14
Ngày ấy, có lệnh của hoàng đế Cêsarê Augustô ban ra, truyền
cho khắp nơi phải làm sổ kiểm tra. Đây là cuộc kiểm tra đầu tiên, thực hiện thời
Quirinô làm thủ hiến xứ Syria. Mọi người đều lên đường trở về quê quán mình.
Giuse cũng rời thị trấn Nadarét, trong xứ Galilêa, trở về quê quán của Đavít, gọi
là Bêlem, vì Giuse thuộc hoàng gia và là tôn thất dòng Đavít, để khai kiểm tra
cùng với Maria, bạn người, đang có thai.
Sự việc xảy ra trong lúc ông bà đang ở đó, là Maria đã tới
ngày mãn nguyệt khai hoa, và bà đã hạ sinh con trai đầu lòng. Bà bọc con trẻ
trong khăn vải và đặt nằm trong máng cỏ, vì hai ông bà không tìm được chỗ trong
hàng quán.
Bấy giờ trong miền đó có những mục tử đang ở ngoài đồng và
thức đêm để canh giữ đoàn vật mình. Bỗng có thiên thần Chúa hiện ra đứng gần
bên họ, và ánh quang của Thiên Chúa bao tỏa chung quanh họ, khiến họ hết sức
kinh sợ.
Nhưng thiên thần Chúa đã bảo họ rằng: “Các ngươi đừng sợ,
đây ta mang đến cho các ngươi một tin mừng đặc biệt, đó cũng là tin mừng cho cả
toàn dân: Hôm nay Chúa Kitô, Đấng Cứu Thế, đã giáng sinh cho các ngươi trong
thành của Đavít. Và đây là dấu hiệu để các ngươi nhận biết Người: Các ngươi sẽ
thấy một hài nhi mới sinh, bọc trong khăn vải và đặt nằm trong máng cỏ”.
Và bỗng chốc, cùng với các thiên thần, có một số đông thuộc
đạo binh thiên quốc đồng thanh hát khen Chúa rằng: “Vinh danh Thiên Chúa trên
các tầng trời, và bình an dưới thế cho người thiện tâm”.
Suy Niệm
Đêm tối của hai ngàn năm trước chắc chắn không có ánh đèn đường, không có sắc lung linh của ánh đèn trang trí rực rỡ trên cây thông, nhưng là đêm tối thật sự. Tất cả ánh sáng của đêm đó là ánh sáng của các vì sao trên bầu trời, ánh sao lạ dẫn đường cho các vị đạo sĩ. Con Chúa đã chọn sinh ra trong đêm tối, và chỉ có những ai tỉnh thức trong đêm tối và dựa vào ánh sáng của bầu trời, của ngọn lửa yêu mến trong tâm hồn mới có cơ hội gặp Chúa. Cũng trong đêm tôi đó, Mẹ Maria và Thánh Giuse đã không tìm được chỗ trọ vì mọi nơi đã được lấp đầy. Họ phải tìm chỗ cho Hài Nhi sinh ra trong “hang lừa”.
Ngày nay nhiều người chúng ta cũng mãi đi tìm chỗ trong lòng
người khác, lắm khi chúng ta muốn “nhà của mình” trong tâm hồn người khác.
Chúng ta cố nài nỉ ai đó hãy cho mình vào, chúng ta ráng uốn mình để phù hợp với
ai đó chỉ vì muốn tìm một chỗ ở. Nhưng khi làm điều đó, chúng ta vô tình đặt
mình vào vị thế có thể bị đuổi khỏi nhà bất cứ lúc nào, khi “quán trọ” trong
lòng tha nhân đã đầy những thứ khác. Chúa đã chọn bước vào khoảng không của đêm
tối để sinh ra, để ở bên cạnh những ai không đón nhận, những ai vẫn phải thao
thức với đêm tối của đời mình, với những người không có chỗ trọ trong tâm hồn
người khác và bị loại ra ngoài.
Chúa cũng đang chọn những đêm tối của chúng ta để sinh ra, để
ở bên cạnh chúng ta, để chúng ta không còn đơn độc một mình.
Nghe theo lời của Thiên Thần “đừng sợ”, trước ánh mắt của
Chúa, để cùng nhìn với Chúa, và để hơi thở của Thần Khí, ánh sáng của Lời Chúa
chiếu vào trong tâm hồn mình, chúng ta cùng nhìn lại “đêm tối” mình đang đối diện,
“đêm tối” của riêng ta, những góc khuất mà ta không muốn quay lại nhìn. Chúng
ta cũng nhớ đến những người trong đêm tối cuộc đời họ mà chúng ta gặp gỡ và đồng
hành trong sứ vụ của mỗi người.
Chúng ta tạ ơn Chúa vì nơi đó Chúa đang chờ mỗi người chúng
ta, đang ngồi bên ta và nói “Con đừng sợ! Ta sinh ra trong đêm tối”. Nhưng “Vinh
danh Thiên Chúa trên trời, Bình an dưới thế cho người thiện tâm.” Chúa sinh ra
để chúng ta được bình an!
Trước Hang đá, nhìn thấy nơi Chúa Hài Đồng sự bình an của một
Hài Nhi bé nhỏ, tín thác hoàn toàn trong tay Mẹ Maria và Thánh Giuse. Chúng ta tri ân giây phút thật bình an này. Một Thiên Chúa đã không ngại trở
nên nghèo hèn, nhỏ bé nhất, đơn sơ nhất, khiêm hạ nhất và mỏng giòn nhất để kêu
mời và chờ đợi chúng ta đến với Ngài, để ta có thể trở nên gần gũi với Ngài hơn
bao giờ hết.
Giờ đây, chúng ta nhận ra Chúa đang mỉm cười với ta, Ngài
không lên án, không xét đoán nhưng đang dang tay ra với từng chị em chúng ta.
Chúng ta hiểu được bao lâu nay Chúa cũng đã thương ta vô điều kiện qua những biến
cố vì trong mỗi chúng ta luôn hiện diện một hình ảnh thánh thiêng duy nhất về
Ngài. Hình ảnh Hài Nhi Giesu nhắc chúng ta rằng để đến gần nhau hơn và hiểu
nhau hơn, chúng ta cần có một tâm hồn trẻ thơ và chân thành, không tạo cho nhau
những sợ hãi và rào cản. Qua đó, chúng ta mới có thể tiến gần nhau hơn và đón
nhận nhau nhiều hơn.
(Nguồn tham khảo và trích dẫn: Truyện kể đêm Giáng Sinh và
nhật ký Bêlem - John Toại, MI)
Và sau cùng, tất cả những gì chúng ta có thể làm là ôm Ngài
vào lòng, vào trong tâm hồn của ta để ta cảm nghiệm niềm tri ân cảm mến với những
món quà, ân sủng mà chúng ta đã nhận được. Chúng ta cũng tri ân ai đó đã đón nhận
chính chúng ta dù rằng họ nhìn thấy và hiểu những giới hạn bất toàn nơi con người
ta.
Alextus
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét