Từ buổi đầu gặp gỡ vào ngày 4 tháng 8 năm 1787, Adelaide đã có một lòng tin rất mạnh mẽ vào cha Clorivière nên chị đã không ngần ngại bày tỏ cho cha biết về kế hoạch đời tu của mình.
Cha Clorivière tin rằng Adelaide có ơn gọi tu trì, nhưng đời
tu mà chị phác thảo ra quá hiếm hoi và khác thường đến nỗi cha không thể có sự
phê chuẩn nào ngay lập tức được. Tuy nhiên, sau một thời gian cha Cloriviere cho
phép Adelaide thử nghiệm đời sống này. Cha giới thiệu chị đến Tập viện của Dòng
Nữ Tỳ Thánh Giá tại Saint Servan để được Mẹ bề trên - Marie Giêsu huấn luyện cho
lối sống rất đặc biệt này.
Ngày 8 tháng 9 năm 1788, Adelaide đến tu viện này. Ngày 4
tháng 10 năm đó, một Sơ trong Dòng viết: “Adelaide
ăn mặc rất bình thường, một chiếc ao len đen may kiểu đơn giản như áo của những
phụ nữ lao động khác”.
Ngày chúa nhật, chị mặc thêm chiếc tạp dề màu đen và đội một chiếc nón nhỏ cũng may kiểu đơn giản. Vào các ngày thường, chị mặc chiếc sơ mi và váy màu đen cùng với chiếc tạp dề vải kate xanh. Chị mặc như thế ở phòng khách khi tiếp những người nghèo hoặc người bất hạnh đến gặp chị nhờ giúp đỡ. Những khi họ không thể đến với chị, chị tự tìm đến lều của họ và thường bắt gặp họ nằm trên nền đất hoặc trên đống rơm thô. Chị sẽ trở về mang rơm tươi cùng với áo ấm và thức ăn đến cho họ.
Chị vác quần áo, vải ren, vớ, khăn tay, dép và đi thẳng đến
những người nghèo nhất trong vùng. Chị hay đón tiếp và thăm viếng người nghèo.
Chị thường dừng lại, ngồi xuống bên cạnh người ốm đau, yếu đuối, thương tật; những
người thủy thủ già và ngư dân; những công nhân nghèo hoặc các góa phụ, trẻ con
là những người mà chồng, cha đã mất tích ngoài biển khơi. Những lời của chị
mang lại cho họ nhiều an ủi hơn là các tặng phẩm. Đôi khi, chị mang tới cả các
thanh củi đã được chẻ sẵn cho các cụ già. Chị đốt lò, rồi như một người con
trong gia đình, chị qui tụ mọi người lại ngồi quanh để sưởi ấm. Hơn nữa, chị cũng
rất quý trẻ con. Chị nhìn thấy trong chúng sự nghèo hèn của Trẻ Thánh làng
Nazareth xưa.
Để chống lại lối suy nghĩ vô thần đang lan tràn khắp nơi, chị
thường tặng sách đạo, hình thánh giá hoặc các tấm ảnh nhỏ về Mẹ Maria mỗi khi
chị tới một nơi nào đó. Các bạn chị bắt đầu kháo nhau quyên góp tiền để giúp chị
vì họ cảm nhận được lòng nhân hậu và tình thương lớn lao chị dành cho mọi người.
Cha Clorivière thường nói với chị: “Vâng phục - Bác ái – Cầu nguyện sẽ giúp con có được mọi thứ”. Cha
mạnh dạn khuyên: “Những đức hạnh này sẽ
giúp con can đảm nhận lấy thử thách để tiến bước trên con đường dài đi tới sự
hoàn thiện. Đức vâng phục xóa hết mọi sợ hãi. Lòng bác ái sẽ luôn làm cho đời sống
con giàu lên với những niềm vui mới. Lời cầu nguyện sẽ mang con đến gần Chúa
hơn. Con sẽ tìm thấy nơi Ngài sức mạnh và sự vững vàng mà con không tìm thấy
nơi con”.
Khi các bạn thúc giục chị trở về Rennes, cha nói: “Hãy bắt chước thánh Giuse, lấy những lời
thiên sứ nói với thánh nhân trong cuộc chạy trốn sang Ai Cập như nói với con:
“Hãy ở lại đấy cho đến khi Ta bảo ngươi đi”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét