Madame des Bassablons
tên thật là Thérèse Pélagie Anne, sinh ngày 3 tháng 12 năm 1728 tại St. Malo,
nước Pháp trong một gia đình đạo đức và giàu có. Cô lớn lên dưới sự dạy dỗ
nghiêm khắc nhưng cũng đầy sáng tạo của người mẹ. Ở tuổi đôi mươi, Thérèse thu
hút người khác bởi gương mặt xinh xắn, y phục đoan trang và lòng bác ái dành
cho người nghèo.
Năm 19 tuổi, Thérèse
chấp thuận lời cầu hôn của chàng quý tộc Claude des Bassablons và trở thành
Madame des Bassablons. Những năm đầu của đời sống hôn nhân, Thérèse trải qua
nhiều đau khổ bởi tư tưởng vô thần của chồng. Tuy nhiên, cô luôn tôn trọng,
kiên nhẫn và sống hết lòng với chồng. Kết quả là những tư tưởng của ông
Bassablons dần dần biến đổi. Cuối cùng, ông trở lại với niềm tin thời thơ ấu của
mình. Từ đó, hai vợ chồng sống rất hài hòa và hạnh phúc. Riêng Madame des
Bassablons thì còn vui mừng hơn nữa vì đứa con đầu lòng sắp chào đời. Nhưng đau
đớn thay, chỉ sau vài ngày thấy mặt cha mẹ, em bé đã vội ra đi. Sau mất mát đó, cô Bassablons dành nhiều thời gian để giúp đỡ người nghèo hơn. Lúc này, chồng cô không những tham gia vào công việc bác ái này mà còn cảm thấy thích
thú với nó.
Một tối nọ, người gác
đêm của thị trấn tay rung chuông, vừa chạy khắp các con đường vừa la lớn: “Hãy
cầu nguyện cho linh hồn ông Claude des Bassablons”. Ngày ấy, Madame des
Bassablon mới 23 tuổi. Goá chồng lại không có
con, Madame des Bassablons về sống với cha của mình cũng đang góa. Hai cha con sống
bình yên và hăng hái giúp đỡ người nghèo. Sau 8 năm, người cha bỏ cô mà về cùng
Chúa. Quà tặng quý giá nhất mà người cha để lại cho cô chính là người nghèo.
Năm 1776, các bà trong
nhóm bác ái thúc giục Madame des Bassablons đứng ra đảm trách công việc bác ái
của nhóm. Kể từ đó, cô tổ chức nhiều hoạt động bác ái hơn. Trong thời kỳ Khủng
bố, nhiều người tìm cách vượt biên. Các Linh mục bị truy bắt phải lẩn trốn từ
nơi này qua nơi khác. Madame des Bassablons dùng ngôi nhà của mình ở Pont-Pinel
làm nơi trú ẩn cho các Linh mục này.
Theo thói quen, mỗi
mùa hè Madame des Bassablons đến sống tại Pont-pinel, gần nhà thờ Parame để gặp
vị linh hướng của cô là cha Pierre J. de Cloriviere, S.J. Ngang qua cha Cloriviere, cô biết đến
dòng Nữ tử Trái tim Mẹ Maria. Cô là một trong số những người đầu tiên dâng mình
cho Chúa trong Dòng này.
Công việc bác ái của
Madame des Bassablons bị chính quyền để ý. Họ thuê những người hàng xóm của cô để theo dõi mọi hoạt động và những ai lui đến nhà cô. Bởi vậy, họ nắm chắc cô đang che giấu các Linh mục "phạm pháp" và âm thầm lên kế hoạch bắt giam cô.
Một buổi sáng tinh
sương, nhóm cảnh sát ập tới khám xét nhà cô. Khi ấy, Madame des Bassablons đang
bệnh nặng trên giường. Vì cô là một người được dân chúng hết sức kính trọng, nên
cảnh sát sợ việc bắt cô giữa ban ngày sẽ gây náo động trong dân. Cho nên, họ ở đó
canh giữ cô đến 8 giờ tối mới giải cô đến trại giam.
Cô bị giam trong một
căn phòng rất chật chội cùng với 24 người khác. Cô bị giam hơn một năm nhưng không
hề có cuộc xét xử nào. Người ta chỉ đến và đọc tên những người bị đem đi hành
quyết, trong đó có tên Madame des Bassablons. Nghe tin ấy, các bạn tù của cô người thì ngất xỉu,
người thì khóc than, khiến cô phải ra sức an ủi họ. Trước khi bị giải lên Paris
chịu hành quyết, cô ao ước được xưng tội nhưng chẳng có Linh mục nào ở đó.
Cùng với 11 tù nhân khác, Bassablons đeo gông, đi bộ 18 ngày trời từ St. Malo lên Paris. Bất chấp số
phận bi thảm phía trước và thái độ đối xử bạo tàn của lính áp giải, cô luôn giữ
được sự bình thản và là người nâng đỡ tinh thần cho các bạn tù khác.
Tại Paris, chỉ một
chút trước khi chịu tử hình, cha Cloriviere đã kín đáo giải tội cho cô từ xa.
Bí tích này đã thêm sức cho cô can đảm bước lên pháp trường để chịu phúc tử vì
đạo ngày 21 tháng 6 năm 1794.
"Madame des Bassablons
đã mở đường tới Thiên đàng
cho các Nữ Tử Trái Tim Mẹ Maria
trước cả khi Hội dòng đâm rễ sâu vào lòng thế giới."
cho các Nữ Tử Trái Tim Mẹ Maria
trước cả khi Hội dòng đâm rễ sâu vào lòng thế giới."
(Lời cha Cloriviere an ủi cô Cicé, bề trên tiên khởi nhánh nữ lúc giờ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét