Dòng Nử Tử Trái Tim Mẹ Maria (DHM)

25/4/19

Tiểu sử Mẹ sáng lập Adelaide de Cice


Vị Đồng Sáng Lập Dòng Nữ Tử Trái Tim Mẹ Maria (DHM)

Hãy khám phá cuộc đời của cô gái trẻ đến từ một gia đình quyền quý, người đã trở thành vị đồng sáng lập của một lối tu trì mới. Đối mặt với thời kỳ bão tố của cuộc Cách Mạng Pháp, cùng với các bạn cùng chí hướng, cô đã can đảm dâng hiến chính mình cho Thiên Chúa và phục vụ người nghèo.


Thiếu thời
Adelaide sinh ngày 5 tháng 11 năm 1749 tại Rennes, miền Tây Bắc nước Pháp, trong một gia đình quý tộc. Cô là con thứ 12 của ông Jerome de Cicé và bà Marie de Varennes. Khi mang thai cô, mẹ cô đã rất lo lắng, nhưng cha linh hướng của bà an ủi rằng: “Bà đừng sợ! Cháu bé sẽ là niềm an ủi cho bà sau này”.
Lúc Adelaide chưa đầy một tuổi thì cha qua đời, để lại gánh nặng nuôi dạy con cái cho người mẹ sức khỏe yếu kém. Tuy nhiên, bà thường nói với cô về Chúa Giêsu và sự tốt lành của Ngài, nên Adelaide đã hướng lòng lên Chúa ngay từ những ngày còn rất nhỏ.
Thời gian dần trôi, Adelaide lớn lên dưới mái nhà của gia đình ở Rennes và dần nhận ra quanh cô có rất nhiều người nghèo. Cô muốn chăm sóc họ và càng phục vụ, cô càng say mê công việc này.
Khi 15 tuổi, Adelaide một mình chăm sóc mẹ già bởi vì các anh chị đã lần lượt đi xa. Cô trở thành nguồn an ủi cho mẹ đúng như lời đã tiên báo. Hai mẹ con rất gắn bó với nhau và thường tham dự các khóa tĩnh tâm chung.

Kiếm tìm một con đường
Adelaide sớm nhận ra cô có ơn gọi dâng hiến nhưng cô tìm kiếm một đời tu vừa có thể ra ngoài phục vụ người nghèo lại vừa sống triệt để ba lời khấn tu trì. Vào thời điểm đó, tu sĩ chỉ sống trong tu viện chứ không ra ngoài phục vụ, cho nên ao ước của Adelaide là điều không tưởng. Vì quá khao khát dâng hiến chính mình cho Thiên Chúa nên tháng 4 năm 1777, cô vào Nhà Tập dòng Thăm Viếng tại Rennes. Do không thể xa con gái, mẹ cô cũng chuyển vào trọ trong Dòng nhưng không được bao lâu, anh trai của cô là Jean Baptist, Giám mục Auxerre, đã buộc cô phải trở về nhà để tiếp tục chăm sóc mẹ.
Trở về nhà, cô sống những năm dài phục vụ mẹ với tất cả tấm lòng cho đến khi bà qua đời vào ngày 17 tháng 1 năm 1784. Khi ấy, Adelaide đã 35 tuổi. Đối với cô, đó là khởi đầu của một đời sống mới.
Còn lại một mình với khao khát trở nên một tu sĩ và phục vụ người nghèo, Adelaide đến ở với các Nữ tu dòng Cát Minh vài tháng. Cô thích dành thời gian để ở lại với Chúa Giêsu nhưng cô cảm thấy một sự thúc đẩy cô đi phục vụ người nghèo. Cô tham gia nhóm “Qúy Bà Phục Vụ Bệnh Nhân Nan Y”; nhưng lại không tìm thấy một cộng đoàn tu sĩ đích thực tại đó. Rồi cô lại tham gia nhóm “Qúy Bà Phục Vụ Nhà Tĩnh Tâm”; nhưng đây chỉ là một hiệp hội bác ái chứ không phải dòng tu vì họ không sống lời khấn vâng phục. Những trải nghiệm trên giúp Adelaide xác định rõ hơn mục tiêu và là nguồn cảm hứng để cô viết bản Kế Hoạch về một Hội Dòng vào năm 1785. Nhưng cô có thể tìm được sự trợ giúp nơi đâu?

Ngọn gió Thánh Thần
Kiệt sức vì phục vụ người nghèo, Adelaide đến nghỉ dưỡng tại dòng Ursuline tại Dinan. Chính nơi này lần đầu tiên cô gặp cha Cloriviere vào tháng 9 năm 1786. Adelaide vui mừng vì tìm được một người linh hướng. Cô chia sẻ với cha về bản Kế Hoạch của cô và cha giúp cô xác định rõ hơn điều Chúa muốn.
Sau một thời gian đồng hành, cha Cloriviere chấp thuận cho Adelaide thử nghiệm kế hoạch của cô tại dòng Nữ Tử Thánh Giá trong tư cách một Tập sinh vào tháng 9 năm 1788, dưới sự hướng dẫn của Mẹ Marie de Jesus. Trong khi đó, những dấu hiệu đầu tiên của cuộc Cách Mạng Pháp đang đến gần.
Vào sáng ngày 19 tháng 7 năm 1790, cha Cloriviere nhận được ơn soi sáng về một lối tu trì mới: sống đời dâng hiến và phục vụ tha nhân giữa lòng thế giới. Kế hoạch này có nhiều điểm giống với điều mà Adelaide đã tìm kiếm từ lâu.
Vào ngày 2 tháng 2 năm 1791, những thành viên đầu tiên của hai hội Dòng đã tuyên khấn trước nhan Thiên Chúa. Tên của Adelaide được cha Cloriviere thêm vào trong danh sách của tài liệu thành lập Dòng. Vài tháng sau, cha mời cô đến Paris để đồng hành với các chị em chuẩn bị gia nhập Dòng.

Tù đày và an nghỉ
Tại Paris, Adelaide bị cảnh sát theo dõi. Bị tình nghi, cô bị cầm tù trong ba tuần rồi được tha. Tuy nhiên, một năm sau đó, cô lại bị kết án là có dính líu tới một cuộc nổi loạn và lại bị cầm tù và bị xét xử vào tháng 4 năm 1801. Thật ngạc nhiên cho vị thẩm phán khi thấy hơn 60 người đứng lên biện hộ cho cô ngay giữa tòa án. Họ nói về những việc tốt mà cô đã làm cho họ. Cuối cùng, hội đồng xét xử đồng ý tha bổng cho Adelaide. Ngay sau khi được tự do, cô lại tiếp tục phục vụ người nghèo.
Adelaide thay cha hướng dẫn hai Hội Dòng trong thời gian cha bị cầm tù (1804-1809). Khi gặp lại các chị em, Cloriviere đã nhận xét về Adelaide như sau: “Các con đã trưởng thành nhiều dưới sự hướng dẫn của cô ấy hơn là những năm tháng dưới sự hướng dẫn của cha”.
Hết lòng với sứ vụ, sức khỏe của Adelaide yếu dần. Đầu năm 1818, bệnh phổi của cô trở nên trầm trọng. Mỗi sáng, các chị em đặt cô trên một chiếc ghế dài, đối diện với Nhà Tạm. Chính vị trí này mà rạng sáng ngày 26 tháng 4 năm 1818, cô chìm vào giấc ngủ thiên thu một cách êm đềm.

Ngày đưa tiễn của Adelaide gợi nhớ ngày cô bị đưa ra tòa xét xử vì có rất đông người nghèo đến để tiễn biệt cô, vị ân nhân của họ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét