5Thời vua Hê-rô-đê cai trị miền Giu-đê, có một
vị tư tế thuộc nhóm A-vi-gia, tên là Da-ca-ri-a; vợ ông
là Ê-li-sa-bét cũng thuộc dòng tộc tư tế A-ha-ron. 6Cả
hai ông bà đều là người công chính trước mặt Thiên Chúa, sống đúng theo mọi điều
răn và mệnh lệnh của Chúa, không ai chê trách được điều gì. 7Nhưng
họ lại không có con, vì bà Ê-li-sa-bét là người hiếm hoi. Vả lại, cả
hai đều đã cao niên.
8Sau đây là chuyện xảy ra trong lúc ông đang lo việc tế tự trước
nhan Thiên Chúa khi đến phiên của nhóm ông: 9Trong cuộc bắt
thăm thường lệ của hàng tư tế, ông đã trúng thăm được vào dâng hương trong
Đền Thờ của Đức Chúa. 10Trong giờ dâng hương đó, toàn thể dân
chúng cầu nguyện ở bên ngoài.
11Bỗng một sứ thần của Chúa hiện ra với ông, đứng bên phải hương
án. 12Thấy vậy, ông Da-ca-ri-a bối rối, và nỗi sợ hãi
ập xuống trên ông. 13Nhưng sứ thần bảo ông: “Này
ông Da-ca-ri-a, đừng sợ, vì Thiên Chúa đã nhậm lời ông cầu xin:
bà Ê-li-sa-bét vợ ông sẽ sinh cho ông một đứa con trai, và ông phải đặt
tên cho con là Gio-an. 14Ông sẽ được vui mừng hớn hở, và
nhiều người cũng được hỷ hoan ngày con trẻ chào đời. 15Vì
em bé sẽ nên cao cả trước mặt Chúa. Rượu lạt rượu nồng em sẽ đều không uống. Và
ngay khi còn trong lòng mẹ, em đã đầy Thánh Thần. 16Em sẽ đưa
nhiều con cái Ít-ra-en về với Đức Chúa là Thiên Chúa của họ. 17Được
đầy thần khí và quyền năng của ngôn sứ Ê-li-a, em sẽ đi trước mặt
Chúa, để làm cho lòng cha ông quay về với con cháu, để làm cho tâm tư kẻ ngỗ
nghịch lại hướng về nẻo chính đường ngay, và chuẩn bị một dân sẵn sàng đón
Chúa.” 18Ông Da-ca-ri-a thưa với sứ thần: “Dựa vào
đâu mà tôi biết được điều ấy? Vì tôi đã già, và nhà tôi cũng đã lớn
tuổi.” 19Sứ thần đáp: “Tôi là Gáp-ri-en, hằng đứng chầu trước
mặt Thiên Chúa, tôi được sai đến nói với ông và loan báo tin mừng ấy cho
ông. 20Và này đây ông sẽ bị câm, không nói được, cho đến ngày
các điều ấy xảy ra, bởi vì ông đã không tin lời tôi, là những lời sẽ được ứng
nghiệm đúng thời đúng buổi.” 21Dân chúng đợi
ông Da-ca-ri-a, và lấy làm lạ sao ông ở lại trong cung thánh lâu như
thế. 22Lúc đi ra, ông không nói với họ được, và dân chúng biết
là ông đã thấy một thị kiến trong cung thánh. Còn ông, ông chỉ làm hiệu cho họ
và vẫn bị câm.
23Khi thời gian phục vụ ở Đền Thờ đã mãn, ông trở về
nhà. 24Ít lâu sau, bà Ê-li-sa-bét vợ ông có thai, bà ẩn
mình năm tháng. 25Bà tự nhủ: “Chúa đã làm cho tôi như thế
đó, khi Người thương cất nỗi hổ nhục tôi phải chịu trước mặt người đời.”
Nhập nguyện
Tập trung ý thức - Ý thức Chúa hiện diện và kính cẩn
chào Ngài - Xin Chúa ban Thánh Thần.
Tổng nguyện: “Xin
cho tất cả ý hướng, hành vi và hoạt động của con chỉ quy hướng về việc phụng sự
và ca tụng Chúa”.
Đặt khung cảnh: Thánh Luca trình bày về nguồn cội của đức
Giêsu, Ngài kể về cuộc chào đời của người dọn đường cho đấng cứu độ là ông
Gioan Tẩy Giả.
Ơn xin: Xin cho tôi nhận ra những bước Thiên Chúa chuẩn
bị ơn cứu độ cho đời tôi và cho toàn thể vũ trụ tạo thành của Ngài, để tôi can
đảm đón lấy những cơ hội Ngài gởi đến cho tôi, hầu sinh ơn ích thiêng liêng cho
tôi và cho người khác.
Lối cầu nguyện: Suy niệm [Gõ vào ô tìm kiếm:
Phương pháp suy niệm]
Gợi ý cầu nguyện
1/ Kể chuyện
Mời bạn đọc lại toàn bộ câu
chuyện đôi ba lần. Cố gắng ghi nhớ trình tự câu chuyện và những tình tiết trong
đó.
Nhớ rằng, việc mang thai và
sinh con trong lúc tuổi già (ngoài tuổi sinh nở) và hạ sinh những con người đặc
biệt nhờ ơn Chúa không phải là lần đầu tiên xảy ra trong lịch sử cứu độ của dân
Israel như thủ lãnh Samson, ngôn sứ Samuen…
Bạn có kinh nghiệm ngào đặc biệt
về tác động của Chúa trong biến cố đời mình, trong lịch sử nhân loại?
2/ Mong đợi và kỳ vọng (cc.
5-22)
Dân Do Thái từng ước mong đất
nước mình có vua để lãnh đạo đất nước, sau 3 vị vua tiên khởi là Sa-un, Đa-vít
và Salomon có những nét của vị vua lý tưởng, dọc dài lịch sử sau đó họ kinh
nghiệm về nhiều vị vua sa đọa. Sự thất vọng về các vị vua trần thế, từ thời
ngôn sứ Isaia (khoảng 400 năm trước Công Nguyên) đã tiên báo về vị vua tương
lai sẽ đến, do chính Thiên Chúa gởi đến. Vậy gia đình Dacaria và Êlisabet đang
sống trong sự mong đợi này. Mặt khác, hai ông bà hằng mong đợi và cầu xin cho
mình có con.
Ông Dacaria mong đợi có con,
nhưng lại không thể đón nhận việc mình sẽ có con “trong lúc tuổi già”. Có lẽ
ông kỳ vọng ông sẽ có con khi ông bà còn trẻ, và có con theo cách thức tự nhiên
trong tuổi sinh nở.
Bạn có kinh nghiệm nào về sự khập
khiễng giữa mong đợi và kỳ vọng?
3/ Đón lấy (cc. 23-25)
Mời bạn suy ngẫm về bà
Êlisabet. Mọi sự có vẻ như diễn ra cách tự nhiên: đón chồng mình về sau thời
gian phục vụ đền thờ. Tương quan vợ chồng vẫn tiếp tục bình thường. Kết quả: bà
có thai cách ngoại thường (ngoài tuổi sinh nở). Bà dành thời gian 5 tháng để ngẫm
nghĩ về điều đang diễn ra nơi bà. Cuối cùng bà kết luận: “Chúa đã làm cho tôi như thế đó, khi
Người thương cất nỗi hổ nhục tôi phải chịu trước mặt người đời.”
Dù chờ đợi cả đời
cho đến lúc hầu như chẳng còn chút hy vọng, khi được ban ơn đặc biệt, bà cũng
không nhảy mừng ngay lập tức, không loan tin vui ngay lập tức. Bà cần thời gian
để kết nối với mình, với thai nhi, với Thiên Chúa, với hàng xóm. Bà cần thời
gian để chuẩn bị mình cho tình trạng mới: làm mẹ, và làm mẹ trong lúc tuổi già!
Đâu là cách bạn
thường phản ứng trước một điều mới: từ chối/phủ nhận, vui vẻ đón nhận ngay, hay
cần nhiều thời gian để suy nghĩ?
Kết nguyện
Thân thưa với Chúa về cách thức
lạ thường đôi khi Ngài vẫn thực hiện trong đời bạn, và trong dòng lịch sử nhân
loại.
Kết thúc bằng một Kinh Lạy Cha.
Ảnh: Internet.