1Trong những ngày ấy, lại có một đám rất đông, và họ không có gì ăn, nên Đức Giê-su gọi các môn đệ lại mà nói: 2“Thầy chạnh lòng thương đám đông, vì họ ở luôn với Thầy đã ba ngày rồi mà không có gì ăn! 3Nếu Thầy giải tán, để họ nhịn đói mà về nhà, thì họ sẽ bị xỉu dọc đường. Trong số đó, lại có những người ở xa đến.” 4Các môn đệ thưa Người: “Ở đây, trong nơi hoang vắng này, lấy đâu ra bánh cho họ ăn no ?” 5Người hỏi các ông: “Anh em có mấy chiếc bánh?” Các ông đáp: “Thưa có bảy chiếc.” 6Người truyền cho họ ngồi xuống đất. Rồi Người cầm lấy bảy chiếc bánh, dâng lời tạ ơn, và bẻ ra, trao cho các môn đệ để các ông dọn ra. Và các ông đã dọn ra cho đám đông. 7Các ông cũng có mấy con cá nhỏ. Người đọc lời chúc tụng, rồi bảo các ông dọn luôn cá nữa. 8Đám đông đã ăn và được no nê. Người ta nhặt lấy những mẩu bánh còn thừa: bảy giỏ! 9Mà đám đông có khoảng bốn ngàn người. Người giải tán họ. 10Lập tức, Đức Giê-su xuống thuyền với các môn đệ và đến miền Đan-ma-nu-tha.
Nhập nguyện
Tập trung ý thức - Ý thức Chúa hiện diện và kính cẩn chào Ngài - Xin Chúa
ban Thánh Thần.
Tổng nguyện: “Xin cho tất cả ý hướng, hành vi và hoạt động của con chỉ
quy hướng về việc phụng sự và ca tụng Chúa”.
Đặt khung cảnh: Các môn đệ bận rộn và lo lắng khi đám đông thiếu lương thực.
Ơn xin: Xin cho tôi biết cùng Chúa chăm lo cho người khác về lương thực
thể xác và tinh thần.
Lối cầu nguyện: Suy niệm [Gõ vào ô tìm kiếm: Phương pháp Suy niệm]
Gợi ý cầu nguyện
1/ Mối bận tâm của Chúa
(cc. 1-3)
Đức Giêsu bận lòng đến: đám đông,
đã ở với Ngài 3 ngày (lương thực của họ đã cạn), nhiều người trong số họ đến từ
nơi xa xôi.
Đức Giêsu lo lắng: họ sẽ bị xỉu trên
đường trở về nhà. “Có thực với vực được đạo”. Họ thèm khát Lời Chúa, nhưng để
mang được Lời Chúa về và sống Lời Chúa, họ cần lương thực để nuôi thân xác.
Mối bận tâm đó xuất phát từ “chạnh
lòng thương”. Ngài không nỡ giải tán họ. Tình yêu không cho phép Ngài hành động
như thế.
Mời bạn suy nghĩ về tình yêu Thiên
Chúa đã chăm sóc bạn từ thể xác đến tinh thần và thiêng liêng.
2/ Sự lo lắng của các môn đệ
(cc. 4-5)
Đứng trước đám đông, nơi hoang vắng,
các môn đệ cảm thấy bất lực. Bản thân họ không thể đáp ứng vì họ biết họ chỉ có
7 chiếc bánh, thậm chí không đủ cho nhóm thầy trò của họ.
Sự lo lắng của họ bị cột chặt vào
sự tính toán trên khả năng con người. Bạn có từng bị bó chặt vào những giới hạn
con người như thế?
3/ Cách Chúa giải quyết vấn
đề (cc. 5-10)
Đôi khi chúng ta nói, chỉ có Chúa
mới làm được như vậy, hoặc mới sống được như vậy. Vì Ngài là Chúa mà. Bạn hãy
xem cách đức Giêsu giải quyết vấn đề này.
Ngài không phán “hãy có” để một núi
bánh “liền có”. Ngài mời sự cộng tác của con người. Ngài hỏi xem họ có mấy cái
bánh. Khi họ trao hết cho Ngài số bánh ít ỏi ấy thì đến lượt Ngài sẽ làm phép lạ
trên sự ít ỏi ấy. Bạn có dám trao dâng “sự ít ỏi” của chính mình để Ngài làm phép
lạ trên đời bạn?
Đức Giêsu dâng lên Chúa Cha số bánh
ít ỏi, và cả một ít cá nhỏ họ vừa trao cho Ngài. Đức Giêsu mời các môn đệ phân
chia cho đám đông đang ngồi trên nền cỏ. Lưu ý tiến trình: trao dâng sự ít ỏi –
Thiên Chúa làm phép lạ – bạn mang phân phát điều bạn đã trao dâng với số lượng
vô biên – đám đông dân chúng nhiều vô kể. Hãy khám phá cách Thiên Chúa mời bạn
cộng tác vào sứ mạng của Ngài.
7 cái bánh và một ít cá nhỏ –
4.000 người = 7 giỏ bánh! Đó là bài toán của Chúa và lòng tin trao dâng của bạn.
Đức Giêsu phục vụ họ vô vị lợi nên
muốn người môn đệ cũng sống tinh thần ấy. Xong việc rồi, rời đi sang miền dân
ngoại thôi, nơi chẳng ai nhận biết để mà tung hô, thậm chí cám ơn.
Kết nguyện
Thưa với Chúa những tâm tình mà bạn
nhận được qua giờ cầu nguyện.
Kết thúc bằng một Kinh Lạy Cha.
Ảnh: Internet