11Khi dân chúng đang nghe những điều ấy, thì Đức Giê-su lại
kể thêm một dụ ngôn, vì Người đang ở gần Giê-ru-sa-lem và vì họ tưởng
là Triều Đại Thiên Chúa sắp xuất hiện đến nơi rồi. 12Vậy Người
nói: “Có một người quý tộc kia trẩy đi phương xa lãnh nhận vương quyền, rồi trở
về. 13Ông gọi mười người trong các tôi tớ của ông đến,
phát cho họ mười nén bạc và nói với họ: ‘Hãy lo làm ăn sinh lợi cho tới
khi tôi đến.’ 14Nhưng đồng bào ông ghét ông, nên họ cử một phái
đoàn đến sau ông để nói rằng: ‘Chúng tôi không muốn ông này làm vua chúng tôi.’
15“Sau khi lãnh nhận vương quyền, ông trở về. Bấy giờ ông truyền
gọi những đầy tớ ông đã giao bạc cho, để xem mỗi người làm ăn sinh lợi được bao
nhiêu. 16Người thứ nhất đến trình: ‘Thưa ngài, nén bạc của ngài
đã sinh lợi được mười nén.’ 17Ông bảo người ấy: ‘Khá lắm, hỡi đầy
tớ tài giỏi! Vì anh đã trung thành trong việc rất nhỏ, thì hãy cầm quyền cai trị
mười thành.’ 18Người thứ hai đến trình: ‘Thưa ngài, nén bạc của
ngài đã làm lợi được năm nén.’ 19Ông cũng bảo người ấy: ‘Anh
cũng vậy, anh hãy cai trị năm thành.’
20Rồi người thứ ba đến trình: ‘Thưa ngài, nén bạc của ngài
đây, tôi đã bọc khăn giữ kỹ. 21Tôi sợ ngài, vì ngài là người khắc
nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo.’ 22Ông nói: ‘Hỡi
đầy tớ tồi tệ! Tôi cứ lời miệng anh mà xử anh. Anh đã biết tôi là người khắc
nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo. 23Thế sao anh
không gửi bạc của tôi vào ngân hàng? Có vậy, khi tôi đến, tôi mới rút ra được cả
vốn lẫn lời chứ!’ 24Rồi ông bảo những người đứng đó: ‘Lấy lại
nén bạc nó giữ mà đưa cho người đã có mười nén.’ 25Họ thưa ông:
‘Thưa ngài, anh ấy có mười nén rồi!’ 26– ‘Tôi nói cho các anh
hay: phàm ai đã có, thì sẽ được cho thêm; còn ai không có, thì ngay cái nó
đang có cũng sẽ bị lấy đi.
27“Còn bọn thù địch của tôi kia, những người không muốn
tôi làm vua cai trị chúng, thì hãy dẫn chúng lại đây và giết chết trước mặt
tôi.’”
28Nói những lời ấy xong, Đức Giê-su đi đầu, tiến
lên Giê-ru-sa-lem.
Nhập nguyện
Tập trung ý thức
- Ý thức Chúa hiện diện và kính cẩn chào Ngài - Xin Chúa ban Thánh Thần.
Tổng nguyện: “Xin cho tất cả ý hướng, hành vi và hoạt động
của con chỉ quy hướng về việc phụng sự và ca tụng Chúa”.
Đặt khung cảnh: Đức
Giêsu trên đường đến gần thành Giêrusalem. Dụ ngôn nén bạc được lồng thêm yếu tố
cuộc chống đối việc phong vương cho thấy Luca muốn ám chỉ việc xét xử trong
ngày phán xét.
Ơn xin: Xin cho
tôi cảm nghiệm sâu xa ân huệ Chúa dành cho tôi, để tôi biết sống lòng biết ơn và
biết sinh hoa trái trong từng ngày sống.
Lối cầu nguyện: suy
xét [Gõ vào ô tìm kiếm: Phương pháp suy xét]
Gợi ý cầu nguyện
1/ Giao nhiệm vụ (cc. 11-14)
Mời bạn dành thời gian suy ngẫm về
những điều sau:
- Đức Giêsu đến gần thành
Giêrusalem và dân chúng lầm tưởng triều đại Nước Thiên Chúa sắp đến, nghĩa là
người ta tưởng Ngài sắp lên làm vua. Ngẫm nghĩ xem bạn đang tìm kiếm một Đấng cứu
độ như thế nào cho đời mình?
- Ngài nói về cuộc trẩy đi phương
xa của một người quý tộc để lãnh vương quyền. Họ đang mong đợi một vị vua chính
trị; và đức Giêsu kể chuyện về một vị vua. Hãy nghĩ xem vị vua mà đức Giêsu nói
đến là vị vua theo kiểu nào?
- Rồi nối kết giữa việc “trẩy đi
phương xa” với việc ông gọi các gia nhân đến, giao cho mỗi người một nén bạc,
tương đương 100 quan tiền – một số tiền khá nhỏ. Mười người đều nhận một món tiền
nhỏ như nhau, với lời dặn “Hãy lo làm ăn sinh lợi cho tới khi tôi đến.”
Người quý tộc/Thiên Chúa giao nhiệm vụ cho bạn rồi “đi vắng” để cho bạn tự do xoay
xở làm ăn sinh lợi. Hãy suy nghĩ về nén bạc tài năng, thời gian, sức khỏe, trí
lực, tự do, tình yêu... của chính mình; rồi hãy nghĩ về cách thức bạn đã xoay xở
để “làm ăn sinh lợi”.
2/ Ân huệ hay món nợ? (cc.15-26)
Đặt mình vào khung cảnh ngày vị
vua trở về và gọi các đầy tớ đến trình diện. Nó không là gì khác ngày bạn được
gọi ra trình diện Thiên Chúa và báo cáo về chính đời mình.
Hãy xem cách thức những đầy tớ này
phát hiện ra hành trình đời mình. Có ba kiểu người:
- Người thứ nhất đến trình:
‘Thưa ngài, nén bạc của ngài đã sinh lợi được mười nén.’ Ông bảo người ấy:
‘Khá lắm, hỡi đầy tớ tài giỏi! Vì anh đã trung thành trong việc rất nhỏ, thì
hãy cầm quyền cai trị mười thành.’ (cc. 16-17)
- Người thứ hai đến trình:
‘Thưa ngài, nén bạc của ngài đã làm lợi được năm nén.’ Ông cũng bảo người ấy:
‘Anh cũng vậy, anh hãy cai trị năm thành.’ (cc. 18-19)
Hai kiểu người này phát hiện ra vị
vua ấy đã tặng vốn và tạo điều kiện cho mình sinh hoa lợi. Đó là bài test
để ông giao cho họ điều lớn hơn, tùy vào khả năng quản trị của họ: “cai trị mười
thành, năm thành”. Họ không phải trả nợ mà còn được tặng thêm. Họ nhận ra ân huệ
nhưng không, tất cả vì chính họ.
- Rồi người thứ ba đến trình:
‘Thưa ngài, nén bạc của ngài đây, tôi đã bọc khăn giữ kỹ. Tôi sợ ngài, vì
ngài là người khắc nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo.’ Ông
nói: ‘Hỡi đầy tớ tồi tệ! Tôi cứ lời miệng anh mà xử anh. Anh đã biết tôi là người
khắc nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo. Thế sao anh không gửi
bạc của tôi vào ngân hàng? Có vậy, khi tôi đến, tôi mới rút ra được cả vốn lẫn
lời chứ!’ (cc. 20-23)
Kiểu người này sợ “ông phú hộ” và
“đức vua” của mình vì nghĩ rằng ông này khắc nghiệt, hẹp hòi, đòi hỏi, trục lợi...
nên cố gắng bảo toàn nén bạc, bo bo cất giữ, canh chừng vì sợ mất, sợ bị trừng
phạt. Anh ta nhận được bản án như điều anh nghĩ. Nén bạc có phải là món nợ đời
bạn? Có phải Thiên Chúa bắt bạn chào đời, giao cho bạn một quỹ thời gian, sức
khỏe, tài năng... để bạn phải làm việc, phải khổ cách này cách khác? Bạn có sống
trong nỗi sợ hình phạt hỏa ngục? Bạn có nhìn Thiên Chúa là một Đấng hà khắc và
trục lợi trên đời bạn? Thánh Têrêsa Hài Đồng nói: Tìm một Thiên Chúa công thẳng
sẽ gặp một Thiên Chúa công thẳng, tìm một Thiên Chúa xót thương sẽ gặp một Thiên
Chúa xót thương.
3/ Mặc khải (cc. 11.14.15.27.28)
Hãy suy ngẫm về những mặc khải chứa
đựng trong câu chuyện dụ ngôn và trong bối cảnh của bài Tin Mừng.
- Đức Giêsu đã đi đến gần Giêrusalem
(c. 11), sau đó Ngài dẫn đầu đi lên Giêrusalem (c. 28). Đoạn cuối của cuộc đời
Ngài, không huy hoàng như người ta mường tượng về kiểu vua chính trị. Đó là mặc
khải về đoạn kết đời Ngài.
- Câu chuyện lồng ghép thái độ khước
từ kiểu vua mà đức Giêsu muốn. Những người này chống đối, gởi người đi phản đối.
Cuối cùng họ bị xét xử vì thái độ chống đối này. Ai thù nghịch lại Tình Yêu thì
sẽ bị xét xử, hay nói cách khác, họ bị chính sự thù ghét xét xử và giết chết. Đây
là mặc khải về sự toàn thắng hiển nhiên của Tình Yêu.
- Sự phán xét là điều chắc chắn
diễn ra. Nó đơn thuần là một sự “bày ra” trước mặt Thiên Chúa tất cả sự thật về
đời mình. Khi đó, trong ánh sáng của Chúa, bạn tự biết mình giống Ngài đến mức
nào. Với lương tri ngay thẳng, bạn tự biết mình sẽ chọn chốn nào làm chỗ ở kế
tiếp của mình. Đây là mặc khải về đoạn kết đời ta.
Kết nguyện
Soi chiếu đời mình trong ánh sáng
sự thật của Lời Chúa để biết cách chọn lựa và thân thưa với Chúa thế nào.
Kết thúc bằng một Kinh Lạy Cha.