1“Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho. 2Cành
nào gắn liền với Thầy mà không sinh hoa trái, thì Người chặt đi; còn cành nào
sinh hoa trái, thì Người cắt tỉa cho nó sinh nhiều hoa trái hơn. 3Anh
em được thanh sạch rồi nhờ lời Thầy đã nói với anh em. 4Hãy ở lại
trong Thầy như Thầy ở lại trong anh em. Cũng như cành nho không thể tự mình
sinh hoa trái, nếu không gắn liền với cây nho, anh em cũng thế, nếu không ở lại
trong Thầy.
5“Thầy là cây nho, anh em là cành. Ai ở lại trong Thầy và Thầy
ở lại trong người ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái, vì không có Thầy, anh
em chẳng làm gì được. 6Ai không ở lại trong Thầy, thì bị quăng ra
ngoài như cành nho và sẽ khô héo. Người ta nhặt lấy, quăng vào lửa cho nó cháy
đi. 7Nếu anh em ở lại trong Thầy và lời Thầy ở lại trong anh em, thì
muốn gì, anh em cứ xin, anh em sẽ được như ý. 8Điều làm Chúa Cha được
tôn vinh là: Anh em sinh nhiều hoa trái và trở thành môn đệ của Thầy.
Nhập nguyện
Tập
trung ý thức - Ý thức Chúa hiện diện và kính cẩn chào Ngài - Xin Chúa ban Thánh
Thần
Tổng
nguyện: “Xin cho tất cả ý hướng, hành vi và hoạt động của tôi chỉ quy hướng
về việc phụng sự và ca tụng Chúa”.
Đặt
khung cảnh: Đức Giêsu tâm tình với các môn đệ Ngài về sự gắn kết mật thiết như
cành nho với thân nho.
Ơn
xin: Xin cho tôi được cảm hiểu thâm sâu về sự mật thiết mà Thiên Chúa muốn xây
dựng với tôi, để tôi biết gắn bó với Ngài hầu có thể sinh hoa trái đời mình như
một người môn đệ.
Lối
cầu nguyện: Chiêm niệm ý nghĩa từng lời kinh [Gõ vào ô tìm kiếm Ba cách cầu nguyện], mục 2.
Gợi ý cầu nguyện
Đặt khung cảnh: Đức Giêsu dùng hình ảnh nông nghiệp để nói về mối
tương quan mật thiết giữa Ngài với Cha, giữa Ngài với các môn đệ. Cây nho có rất
lâu trong lịch sử con người và rất đa dạng về chủng loại. Là loài thân dây leo
hóa gỗ: vừa mềm mại, vừa chắc chắn. Sức tái sinh của cây nho cũng rất mãnh liệt.[1]
Mời bạn thong thả
dùng khả năng suy tư của mình để suy niệm trên từng câu từng chữ trong bản văn,
bao lâu bạn còn thấy những ý nghĩa, những sự so sánh, ý vị và an ủi. Dừng lại
lâu đủ để cho lời đó thấm vào bạn. Sau đó tâm sự với Chúa Giêsu về những điều bạn
cảm nếm trong lòng. Không nhất thiết phải chiêm niệm tất cả các ý của bản văn
được liệt kê dưới đây. Bạn cũng có thể chọn một hoặc một vài câu muốn chiêm niệm
sâu.
1“Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho.
Cây nho là thực
vật sống. Sống là thật, sao Đức Giêsu
lại nói về “cây nho thật”? Điều này liên quan gì đến “Cha Thầy là người trồng
nho”?
2Cành nào gắn liền với Thầy mà không sinh hoa trái, thì Người
chặt đi; còn cành nào sinh hoa trái, thì Người cắt tỉa cho nó sinh nhiều hoa
trái hơn.
“gắn liền” là lấy
sức sống từ cây nho Giêsu, nhưng lại không sinh hoa trái – Có gì trục trặc ở giữa?
Từ “phía nhận” hay “phía cho”? Làm sao để cải thiện?
Không sinh hoa
trái sẽ bị “Cha” chặt đi, hay đó là chọn lựa “lìa cành” của “phía nhận”?
“Cắt tỉa” không
ai thích cả. Chịu cắt tỉa là để được sinh hoa trái nhiều hơn: “Anh em hãy kiên trì để cho Thiên Chúa sửa dạy.
Người đối xử với anh em như với những người con. Thật vậy, có đứa con nào mà
người cha không sửa dạy?” (Dt 12, 7)
3Anh em được thanh sạch rồi nhờ lời Thầy đã nói với anh em.
Lời Chúa thanh tẩy
chúng ta. Bạn đã từng được Lời Chúa nào sửa dạy, thanh tẩy?
4Hãy ở lại trong Thầy như Thầy ở lại trong anh em. Cũng như
cành nho không thể tự mình sinh hoa trái, nếu không gắn liền với cây nho, anh
em cũng thế, nếu không ở lại trong Thầy.
Đọc câu đầu (4a)
và chiêm nghiệm lời mời “ở lại”, tức là gắn kết với Thầy Giêsu; vì chính Ngài
đã “ở lại” trong bạn trước.
Đọc câu sau
(4b): nghĩ về cách thức hoạt động của một cây: rễ, thân, cành, lá, hoa, trái. Rồi
đem áp dụng vào trong mối tương quan của bạn với thầy Giêsu.
5“Thầy là cây nho, anh em là cành. Ai ở lại trong Thầy và Thầy
ở lại trong người ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái, vì không có Thầy, anh
em chẳng làm gì được.
Câu 4 ở trên vừa
nêu một lời mời. Ở đây một lần nữa lặp lại lời mời bằng một hình ảnh và cách
nói khác (5a). Về phía Chúa là chắc chắn 100% Ngài ở với bạn, về phía bạn là
bao nhiêu phần trăm bạn muốn ở với Ngài?
Có khi nào bạn “nhận
vơ” điều gì đó là công lênh của mình (5b)? Thánh I nhã từng quan niệm: “Khi làm
hãy làm như thể chỉ có tôi mà không có Chúa. Khi hoàn thành thì hãy biết rằng
chỉ có Chúa mà không có tôi.” Điều này được chuyển ý thành: “Mọi sự cho vinh
danh Chúa hơn”.
6Ai không ở lại trong Thầy, thì bị quăng ra ngoài như cành
nho và sẽ khô héo. Người ta nhặt lấy, quăng vào lửa cho nó cháy đi.
Hãy suy nghĩ về
hậu quả của việc chọn lựa “không ở lại trong Thầy”.
7Nếu anh em ở lại trong Thầy và lời Thầy ở lại trong anh em,
thì muốn gì, anh em cứ xin, anh em sẽ được như ý.
Điều kiện thành
tựu mong ước đời bạn lệ thuộc vào quyết định “ở lại trong Thầy” hay không. Đức
Giêsu là Ngôi Lời. Lời Chúa có đang ở trong bạn?
8Điều làm Chúa Cha được tôn vinh là: Anh em sinh nhiều hoa
trái và trở thành môn đệ của Thầy.
“Sinh nhiều hoa
trái” là kết quả, “trở thành môn đệ” là phương tiện. Nếu vậy cần phải xếp lại
thứ tự của câu nói này! Tuy nhiên, cũng có thể chiêm ngắm theo một cách khác:
người ta có thể “sinh hoa trái” và trở thành người hiệu năng, nhưng họ không là
môn đệ của Thầy. Vậy phải xét xem tôi đang sinh hoa trái loại nào. Hoa trái đó
có làm tôi nên người môn đệ? Khi đó việc sinh hoa trái và trở thành môn đệ đều
là kết quả. Khi đó Chúa Cha được tôn vinh. Hãy cảm nghiệm niềm vui đó nơi lòng
bạn, nơi Chúa Cha.
Kết nguyện
Thân thưa với
Chúa Cha là Đấng đã trồng gốc nho Giêsu, và cho bạn được gắn với gốc nho này.
Thân thưa với Đức
Giêsu là gốc nho thật đã cung cấp tất cả sự sống làm phát sinh hoa trái đời bạn.
Kết thúc bằng
bài hát Chúa là cây nho của Lm. Ân Đức[2]
hoặc dâng một kinh Lạy Cha.