44Đức Giê-su lớn tiếng nói rằng: “Ai tin vào tôi, thì không phải
là tin vào tôi, nhưng là tin vào Đấng đã sai tôi; 45ai thấy tôi là
thấy Đấng đã sai tôi. 46Tôi là ánh sáng đến thế gian, để bất cứ ai
tin vào tôi, thì không ở lại trong bóng tối. 47Ai nghe những lời tôi
nói mà không tuân giữ, thì không phải chính tôi xét xử người ấy, vì tôi đến
không phải để xét xử thế gian, nhưng để cứu thế gian. 48Ai từ chối
tôi và không đón nhận lời tôi, thì có quan toà xét xử người ấy: chính lời tôi
đã nói sẽ xét xử người ấy trong ngày sau hết. 49Thật vậy, không phải
tôi tự mình nói ra, nhưng là chính Chúa Cha, Đấng đã sai tôi, truyền lệnh cho
tôi phải nói gì, tuyên bố gì. 50Và tôi biết: mệnh lệnh của Người là
sự sống đời đời. Vậy, những gì tôi nói, thì tôi nói đúng như Chúa Cha đã nói với
tôi.”
Nhập nguyện
Tập
trung ý thức - Ý thức Chúa hiện diện và kính cẩn chào Ngài - Xin Chúa ban Thánh
Thần
Tổng
nguyện: “Xin cho tất cả ý hướng, hành vi và hoạt động của tôi chỉ quy hướng
về việc phụng sự và ca tụng Chúa”.
Đặt
khung cảnh: Đức Giêsu đối chất với một số người Do Thái về vấn đề đức tin và việc
tuân giữ Lời Thiên Chúa được Ngài công bố.
Ơn
xin: Xin cho tôi được cảm hiểu thâm sâu về sự thật nơi Lời Thiên Chúa, để tôi biết
đón nhận hầu được sự sống đời đời.
Lối
cầu nguyện: Chiêm niệm ý nghĩa từng lời kinh [Gõ vào ô tìm kiếm Ba cách cầu nguyện], mục 2.
Gợi ý cầu nguyện
Đặt mình vào bối cảnh: Tin Mừng Gioan đặt chúng
ta vào những đối chất khập khiễng giữa sự mặc khải của Ngôi Lời Thiên Chúa với
những lý luận của con người. Sau rất nhiều cuộc tranh cãi liên quan đến ơn tái
sinh (Nicôđêmô, Ga 3), thờ phượng Thiên Chúa trong thần khí và sự thật (Người
phụ nữ Samari, Ga 4), công việc của Chúa Con (Ga 5), bánh trường sinh (Ga 6),
nước hằng sống (Ga 7, 38), Ánh sáng trần gian (Ga 8, 12), tương quan giữa Cha
và Con (Ga 6 – 11), chúng ta đến cuộc tranh luận cuối cùng của Đức Giêsu với
người Do Thái về nguồn gốc và sứ mạng của Ngài (Ga 12). Đoạn này nằm cuối
chương 12 và là phần Đức Giêsu nói với người Do Thái không tin vào Ngài hoặc mới
chớm tin vào Ngài.
Mời bạn thong thả
dùng khả năng suy tư của mình để suy niệm trên từng câu từng chữ trong bản văn,
bao lâu bạn còn thấy những ý nghĩa, những sự so sánh, ý vị và an ủi. Dừng lại
lâu đủ để cho lời đó thấm vào bạn. Sau đó tâm sự với Chúa Giêsu về những điều bạn
cảm nếm trong lòng. Không nhất thiết phải chiêm niệm tất cả các ý của bản văn
được liệt kê dưới đây. Bạn cũng có thể chọn một hoặc một vài câu muốn chiêm niệm
sâu.
44Đức Giê-su lớn tiếng nói rằng: “Ai tin vào tôi, thì không
phải là tin vào tôi, nhưng là tin vào Đấng đã sai tôi;
“Đức
Giêsu lớn tiếng nói…” như muốn cho mọi người, nhiều người có thể nghe được.
Thánh Augustino từng thưa: “Chúa đã gọi
con, đã gọi to và phá tan sự điếc lác của con.”
Tin vào Đấng đã
sai tôi: Đấng đó là ai? Bạn nghĩ gì về việc tin “dây chuyền”: nghe và thấy Đức
Giêsu à
Tin vào Đấng đã sai Ngài? Hôm nay bạn có nghĩ rằng tin những điều Giáo Hội rao
giảng là tin vào Đức Giêsu? Mà tin vào Đức Giêsu là tin vào Đấng đã sai Ngài?
45ai thấy tôi là thấy Đấng đã sai tôi.
Sự đồng hóa
100%, làm sao điều đó có thể xảy ra giữa Đức Giêsu và Đấng sai Ngài? Bạn có
khám phá được điều gì ý vị ẩn tàng dưới câu nói đó?
46Tôi là ánh sáng đến thế gian, để bất cứ ai tin vào tôi,
thì không ở lại trong bóng tối.
Đức Giêsu là Ánh
Sáng. Làm sao để được ở trong Ánh Sáng này? Bạn thấy mình đang ở trong Ánh Sáng
hay Bóng Tối?
47Ai nghe những lời tôi nói mà không tuân giữ, thì không phải
chính tôi xét xử người ấy, vì tôi đến không phải để xét xử thế gian, nhưng để cứu
thế gian.
Nghe mà không
tuân giữ: “Đầy tớ nào đã biết ý chủ mà
không chuẩn bị sẵn sàng, hoặc không làm theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều”
(Lc 12, 47). Không phải để bạn sợ hãi lảng tránh việc lắng nghe Lời Chúa, nhưng
là đừng giả điếc làm ngơ!
Đức Giêsu không
đến để xét xử, nhưng để cứu thế gian: Bạn hãy nghiệm xét điều này thật kỹ cho đến
khi hình ảnh Thiên Chúa như một thẩm phán, hay như một “ông Kẹ” được thay đổi
nơi bạn.
48Ai từ chối tôi và không đón nhận lời tôi, thì có quan toà
xét xử người ấy: chính lời tôi đã nói sẽ xét xử người ấy trong ngày sau hết.
Chính Lời Chúa là
Sự Thật “như lưỡi gươm sắc bén” sẽ xuyên thấu tâm can và phân xử chúng ta. Có Lời
Chúa nào đang dấy lên trong bạn và nhắc nhở bạn điều gì? Lương tâm bạn (tiếng
nói của Chúa bên trong bạn) có đang tán thưởng hay nhắc nhở bạn điều gì?
49Thật vậy, không phải tôi tự mình nói ra, nhưng là chính
Chúa Cha, Đấng đã sai tôi, truyền lệnh cho tôi phải nói gì, tuyên bố gì.
Có phải Đức Giêsu
không có quyền “tự do ngôn luận”? Bạn nghiệm thấy gì về mối thân tình giữa Cha
và Con?
50Và tôi biết: mệnh lệnh của Người là sự sống đời đời. Vậy,
những gì tôi nói, thì tôi nói đúng như Chúa Cha đã nói với tôi.”
“Tôi
biết”: Mời bạn chiêm ngắm sự xác tín của Đức Giêsu về ý muốn yêu thương của Cha
mình. Xác tín đó làm cho Ngài trở nên sứ giả trung thành nhất (the truest
messenger).
Bạn hãy niệm câu: “Mệnh lệnh của Người là sự sống đời đời” cho đến khi xác tín được vào điều đó.
Bạn hãy niệm câu: “Mệnh lệnh của Người là sự sống đời đời” cho đến khi xác tín được vào điều đó.
Cuối cùng, mời bạn hãy
chiêm ngắm một Giêsu không ngưng nghỉ trao ban những lời mang lại sự sống cho
những người tỏ ra không tin vào Ngài, và cho những người chớm tin vào Ngài
nhưng vì sợ hãi (hoặc ngại ngùng) chưa dám công khai niềm tin của mình.
Kết nguyện
Hãy thân thưa với Đức Giêsu
và Chúa Cha về những gì bạn được trải nghiệm trong giờ cầu nguyện. Có thể dùng
Tv 119, 1-176 để chiêm nghiệm Huấn Lệnh Chúa và tạ ơn Chúa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét