1Đức Giê-su tập họp Nhóm Mười Hai lại, ban
cho các ông năng lực và quyền phép để trừ mọi thứ quỷ và chữa các bệnh tật. 2Người
sai các ông đi rao giảng Nước Thiên Chúa và chữa lành bệnh
nhân. 3Người nói: “Anh em đừng mang gì đi đường, đừng mang gậy,
bao bị, lương thực, tiền bạc, cũng đừng có hai áo. 4Khi anh em
vào bất cứ nhà nào, thì ở lại đó và cũng từ đó mà ra đi. 5Hễ
người ta không đón tiếp anh em, thì khi ra khỏi thành, anh em hãy giũ bụi chân
để tỏ ý phản đối họ.” 6Các ông ra đi, rảo qua các làng mạc loan
báo Tin Mừng và chữa bệnh khắp nơi.
Nhập nguyện
Tập trung ý thức - Ý thức Chúa hiện diện và kính cẩn chào
Ngài - Xin Chúa ban Thánh Thần.
Tổng nguyện: “Xin cho
tất cả ý hướng, hành vi và hoạt động của con chỉ quy hướng về việc phụng sự và
ca tụng Chúa”.
Đặt khung cảnh: Đức Giêsu sai các môn đệ đi rao giảng.
Ơn xin: Xin cho tôi có được tâm thế của người môn đệ đức
Giêsu giữa thế giới đầy khó khăn và lo lắng này, để tôi rao giảng Nước Thiên Chúa bằng khả năng
Chúa ban.
Lối cầu nguyện: suy niệm [Gõ vào ô tìm kiếm: Phương pháp suy niệm]
Gợi ý cầu nguyện
1/ Xác tín mình được chọn và sai
đi (cc. 1-2)
Mời bạn tự nhìn vào mình và suy
nghĩ xem mình đã sống ơn gọi ngôn sứ mà mình đã lãnh nhận khi chị Phép Rửa thế
nào.
Tôi ý thức ở mức độ nào về ơn gọi
được làm con Chúa, và được Chúa “tuyển chọn” cách đặc biệt khi ban cho cơ hội
được Rửa Tội và được giáo dục theo đức tin Kitô giáo?
Thiên Chúa đã ban cho tôi những
khả năng nào, và được huấn luyện thế nào để thắng vượt những nết xấu nơi bản
thân, và giúp người khác được chữa lành và được hoán cải?
Tôi có ý thức mình được chính
Thiên Chúa tuyển chọn và sai đi loan báo Nước Thiên Chúa? Tôi đã thực hiện sứ mạng
này thế nào?
Sau khi ngẫm nghĩ trong bản thân,
bạn hãy thân thưa với Chúa Giêsu về những gì được gợi lên trong lòng.
2/ Tự do lên đường (c.3-4)
Mời bạn tự nhìn vào mình và suy
nghĩ xem mình có tự do chưa. Thánh Luca đặc biệt chú tâm đến sự tự do nhờ không
dính bén của cải vật chất: “Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó” (Lc 6, 20).
Con người sinh học của chúng ta luôn cần ăn uống và bảo vệ - bằng vật chất.
Tháp nhu cầu Maslow đã chỉ ra hai nhu cầu căn bản đầu tiên này: nhiều nhất và để
tồn tại trước khi đạt đến những nhu cầu cao hơn. Cái không thể thiếu và căn bản
được đặt trước lời mời gọi “ra khỏi chính mình” để loan báo Tin Mừng.
Phải chăng đức
Giêsu chỉ muốn nhắc bạn đừng quá lo lắng về sự an toàn về lương thực và sự bảo
vệ bản thân vì “Làm thợ đáng được trả
công” (Lc 10,7). Đừng lo lắng đến mức không dám liều thân vì Tin Mừng. Cha Ngô
Phúc Hậu đã từng nói hài rằng: chẳng lẽ vì thiếu cái nhà vệ sinh mà không đến
truyền giáo sao!
Đừng “kén cá chọn
canh” mà đi từ nhà này sang nhà khác. Hãy sống sự phân định trong sứ vụ: lắng
nghe điều Chúa muốn để bắt đầu, để tiếp tục ở lại, hoặc để di chuyển.
Sau khi ngẫm nghĩ trong bản thân,
bạn hãy thân thưa với Chúa Giêsu về những gì được gợi lên trong lòng.
3/ Tự do với thành quả (cc. 5-6)
“Hễ người ta không đón tiếp anh em, thì khi ra khỏi thành, anh em
hãy giũ bụi chân để tỏ ý phản đối họ.”
Các Tin mừng Nhất lãm đều ghi nhận
như thế. Chắc hẳn không phải cái “giũ bụi chân” vì giận dỗi cá nhân; nhưng là dấu
chỉ tự do của người môn đệ: rao giảng cả lúc thuận tiện cũng như không thuận tiện.
Tỏ dấu giận dữ để họ biết họ đã bỏ qua một cơ hội.
Quả thế, sự khước từ không làm họ
mất tinh thần. Câu 6
cho biết họ đi khắp các làng mạc, rao giảng và chữa bệnh.
Sau khi ngẫm nghĩ trong bản thân
về cách thức bạn làm tông đồ của Chúa, hãy thân thưa với Chúa Giêsu về những gì
được gợi lên trong lòng.
Kết nguyện
Nài xin Chúa ban cho bạn tâm thế
của người môn đệ đích thực.
Dâng một Kinh Lạy Cha.
Ảnh: Internet.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét