1Đức Giê-su ra
khỏi đó và đến nơi quê quán của Người, có các môn đệ đi theo. 2Đến
ngày sa-bát, Người bắt đầu giảng dạy trong hội đường. Nhiều người nghe rất đỗi
ngạc nhiên. Họ nói: “Bởi đâu ông ta được như thế? Ông ta được khôn ngoan như vậy,
nghĩa là làm sao? Ông ta làm được những phép lạ như thế, nghĩa là gì? 3Ông
ta không phải là bác thợ, con bà Ma-ri-a, và anh em của các
ông Gia-cô-bê, Giô-xết, Giu-đa và Si-môn sao? Chị
em của ông không phải là bà con lối xóm với chúng ta sao?” Và họ vấp ngã vì Người. 4Đức Giê-su bảo
họ: “Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình, hay giữa
đám bà con thân thuộc, và trong gia đình mình mà thôi.” 5Người
đã không thể làm được phép lạ nào tại đó; Người chỉ đặt tay trên một vài bệnh
nhân và chữa lành họ. 6Người lấy làm lạ vì họ không tin.
Nhập nguyện
Tập trung ý thức - Ý thức Chúa hiện
diện và kính cẩn chào Ngài - Xin Chúa ban Thánh Thần.
Tổng nguyện: “Xin cho tất cả ý hướng, hành vi và hoạt động
của con chỉ quy hướng về việc phụng sự và ca tụng Chúa”.
Đặt khung cảnh: Hội đường (nhà
nguyện nhỏ) tại làng Nazaret, quê hương của Chúa Giêsu, vào một ngày Sa-bát, có
nhiều người quy tụ lại để nghe giảng Lời Chúa và hát Thánh vịnh.
Ơn xin: Xin cho tôi được ơn đức
tin để biết ngỡ ngàng trước mọi sự vẫn diễn ra trước mắt mỗi ngày, hiểu được ý
nghĩa mới mẻ trong những gì tưởng chừng như đã biết; nhất là được luôn mở rộng
lòng cho chính Thiên Chúa.
Lối cầu nguyện: suy niệm [gõ vào ô tìm kiếm PP-05: Phương pháp suy
niệm]
Gợi ý cầu nguyện
1/ Quen thuộc (cc. 1-2a)
Đức Giêsu về quê mình là
Nazareth, Ngài vào hội đường như quen làm vào ngày Sa-bát (Lc 4, 16). Mọi sự
quá quen thuộc với Ngài. Ở đó chắc chắn Ngài gặp nhiều người quen, tương tự như
sinh hoạt của mọi làng quê khác. Người ta gặp nhau vào những dịp ấn định, cũng
bấy nhiêu con người ấy, cũng cùng một nghi thức ấy… Mọi sự cứ diễn ra như nó phải
diễn ra! Và mọi sự trở nên quen thuộc và bình thường.
Đời chúng ta được diễn ra hầu như
trong cái quen thuộc và bình thường đó. Hay
vì nó làm ta thư giãn. Dở vì nó làm
ta đóng khung trong những gì quen thuộc, và mất đi sự nhạy bén cho những điều ẩn
giấu, khác thường.
Bạn được mời nhìn vào đời thường
của mình để nhận diện, cảm nếm và nói với Chúa về tất cả những thói quen, lối sống,
việc làm, tương quan… của mình.
2/ Ngạc nhiên kiểu con người (cc.
2b-3)
Câu 2b mô tả sự ngạc nhiên của
dân làng Nazaret đến từ việc “nghe” Đức Giêsu giảng. Họ ngạc nhiên về nội dung
và phong thái giảng dạy của Ngài. Óc tò mò được kích thích và đặt câu hỏi. Họ
bàn luận với nhau về sự ngạc nhiên này. Có bao giờ bạn ngạc nhiên khi nghe/đọc
Lời Chúa?
Câu 3 mô tả tất cả những yếu tố
quen thuộc mà dân làng Nazaret đã biết về thân thế Đức Giêsu ngang qua cha mẹ,
anh chị em của Ngài. Toàn là dân làng cả. Họ biết nhau quá mà! Thế là sự ngạc
nhiên kết thúc. Họ trở về với sự quen thuộc của mình. Họ không thể tin có điều
gì đó vượt trên những gì họ đã biết về con người Giêsu này.
Trong tương quan của bạn với người
khác, với thiên nhiên, với Thiên Chúa, có bao giờ bạn bị khóa lại trong những
thứ quen thuộc? Có khi nào bạn nghĩ mình “đi
guốc trong bụng” đối tượng bạn đang tương quan chưa?
3/ Ngạc nhiên của Con Thiên Chúa
(cc. 4-6)
Đức Giêsu, Con Thiên Chúa nhập thể,
ngạc nhiên vì dân làng đóng khung trong cái biết của họ (c. 4). Họ dừng lại ở
cái biết tự nhiên. Điều họ thiếu là đức tin (c. 6). Chính đức tin làm nên phép
lạ (c. 5). Thiên Chúa hiện hình thì quá dễ để tin. Tin vào Thiên Chúa nhập thể
cần đến ơn đức tin.
Dịch cúm Corona đang gây hoang
mang nghi ngờ khi ta tiếp xúc với người khác, với môi trường. Cũng có một dịch
cúm corona thiêng liêng trong những tiếp xúc hằng ngày của chúng ta. Đối với bạn,
cụ thể đó là gì?
Kết nguyện
Hãy trò chuyện với Chúa về vấn đề
sự tín nhiệm và đức tin của bạn.
Đọc Kinh Lạy Cha để xin ơn đức
tin.
(Ảnh: Internet)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét