Dòng Nử Tử Trái Tim Mẹ Maria (DHM)

30/8/19

May mà có em, đời còn dễ thương


Bé Diện trong vai Tôn Ngộ Không
Hè năm nay có chút thời gian rảnh, tôi xếp giờ tới thăm các bé ở bệnh viện Ung Bướu, Tp.HCM.

Không quen ai, tôi phân vân không biết làm thế nào để tiếp cận được với các em. Thế nhưng, trái với suy nghĩ của tôi, ba mẹ và các em rất dễ bắt chuyện. Chỉ cần sà xuống hỏi thăm: “Cháu bị bệnh gì thế?” là cả một câu chuyện dài được kể cho nghe. Thời gian các em điều trị ở đây tính bằng tháng, bằng năm mà tiền bạc, sức lực cứ từ từ đội nón ra đi. Cho nên, chỉ cần ai đó hỏi trúng tâm trạng là câu chuyện tự động cứ thế tuôn trào.

Ở Khoa nhi, phòng ngoại trú được coi là nhẹ nhất. Nhưng thật ra, có nhiều bé bệnh rất nặng nhưng vẫn chuyển vô đây vì nội trú hết chỗ. Phòng này có không gian rộng, sáng hơn các phòng khác, cho nên, con nít phòng này cũng đông hơn. Tôi làm quen với Diện, 9 tuổi, bị ung thư máu, đã điều trị ở đây được ba năm rồi. Em thích làm Tôn Ngộ Không. Khi nào bố mẹ không để ý, Diện lại leo lên song cửa sắt đung đưa cho giống Tề Thiên Đại Thánh. Sát bên giường của Diện là Khiêm, 8 tuổi, bị ung thư đại tràng. Thấy Diện “xí” vai Tôn Ngộ Không rồi, Khiêm bèn nhận vai Chư Bát Giới mặc dù ốm nhom ốm nhách. Cặp đôi này hay bày trò, bắt chước cách đi đứng của các nhân vật trong phim “Tây Du Ký”, làm cả phòng nhiều phen cười nức nẻ.

Nhiều ba mẹ chia sẻ với tôi rằng, điều họ xót xa nhất khi thấy con em mình mắc bệnh là các cháu còn quá nhỏ. Ở tuổi này, đáng lý các em được cắp sách đến trường, vui chơi với bạn bè, hồn nhiên, vô tư… Vậy mà các em lại ở đây với kim tiêm, thuốc men, sinh tử.

Sau nhiều lần đến thăm các em, tôi thấy ngoài những giờ truyền thuốc đau đớn, vật vã, khóc lóc, Diện với Khiêm lại tiếp tục đóng giả làm Tôn Ngộ Không, Chư Bát Giới, lại nghịch ngợm, nô đùa như không có chuyện gì. Căn bệnh dù tước đi của các em rất nhiều thứ, nhưng không cướp được tâm hồn trẻ thơ của các em. Chỉ cần nhìn thấy con vui tươi, hạnh phúc, những lo âu, sợ hãi của ba mẹ như tan biến. Tôi không phủ nhận những ly biệt luôn chực chờ quanh họ, nhưng chính những thiên thần nhỏ này đã chuyển đau thương thành bài ca.
TT

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét