24Đức Giê-su trình bày cho dân chúng nghe một dụ
ngôn khác: “Nước Trời ví như chuyện người kia gieo giống tốt trong ruộng
mình. 25Khi mọi người đang ngủ, thì kẻ thù của ông đến gieo
thêm cỏ lùng vào giữa lúa, rồi đi mất. 26Khi lúa mọc lên và trổ
bông, thì cỏ lùng cũng xuất hiện. 27Đầy tớ mới đến thưa chủ nhà
rằng: ‘Thưa ông, không phải ông đã gieo giống tốt trong ruộng ông sao? Thế thì
cỏ lùng ở đâu mà ra vậy?’ 28Ông đáp: ‘Kẻ thù đã làm đó!’ Đầy tớ
nói: ‘Vậy ông có muốn chúng tôi ra đi gom lại không?’ 29Ông
đáp: ‘Đừng, sợ rằng khi gom cỏ lùng, các anh làm bật luôn rễ lúa. 30Cứ
để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt. Đến ngày mùa, tôi sẽ bảo thợ gặt: hãy
gom cỏ lùng lại, bó thành bó mà đốt đi, còn lúa, thì hãy thu vào kho lẫm cho
tôi.’”
Nhập nguyện
Tập trung ý thức - Ý thức Chúa hiện
diện và kính cẩn chào Ngài - Xin Chúa ban Thánh Thần
Tổng nguyện: “Xin cho tất cả ý
hướng, hành vi và hoạt động của tôi chỉ quy hướng về việc phụng sự và ca tụng
Chúa”.
Đặt khung cảnh: Đức Giêsu dạy dân
chúng bằng dụ ngôn.
Ơn xin: Xin cho tôi nhận biết nguồn
gốc sự dữ và kiên nhẫn sống trong một thế giới chưa hoàn hảo, để cải thiện
chính mình và môi trường.
Lối cầu nguyện: Suy niệm [Gõ
vào ô tìm kiếm Phương pháp Suy niệm)
Gợi điểm cầu nguyện
Nghệ thuật dạy bằng truyện kể của
người Do Thái: Văn hóa Sêmít góp phần tạo nên lối viết Kinh Thánh và tạo nên
căn tính của dân tộc Do Thái. Chính lối truyền lại truyền thống đức tin của dân
tộc bằng truyện kể giúp dễ nhớ và giúp khơi gợi óc sáng tạo suy tư nhiều nhất;
cùng với truyền thống cử hành lễ nghi làm cho dân tộc Do Thái xây dựng được căn
tính của mình trong một lịch sử dài làm nô lệ và bị phân tán khắp hành tinh.
Đức Giêsu được thừa hưởng truyền
thống này của dân tộc mình, Ngài đã trở nên bậc thầy dạy bằng biểu tượng và dụ
ngôn. Truyện dụ ngôn là lối kể chuyện mà người dạy muốn truyền một sứ điệp tổng
quát ngang qua nhân vật là con người, hoặc đôi khi là sự vật, nhằm mục đích dạy
về những giá trị đạo đức hoặc những chân lý tôn giáo; khác với truyện ngụ ngôn
có các nhân vật là thú vật, nhằm mục đích dạy về lẽ sống.
1/ Thực tế tốt xấu lẫn lộn (cc. 24-26)
Truyện dụ ngôn này gợi cho bạn nhớ một truyện ngôn khác cũng
được chính đức Giêsu kể: “Này người gieo giống đi ra gieo giống, có hạt rơi
trên vệ đường…” (Mc 4,1-20, Mt 13,1-23, và Lc 8,1-15). Bạn có thể nhận ra bài học
về sức mạnh nội tại của hạt giống, và sự quảng đại của người gieo giống.
Còn lần này, đức Giêsu xác nhận hạt giống là “tốt”. Hạt giống
xấu được kẻ thù gieo lúc mọi người “đang ngủ”. Lúa và cỏ lùng đều mọc lên cùng
với nhau. Bạn khám phá được nguyên nhân của thực tế tốt xấu đan xen là gì? Điều
này giúp bạn hiểu được bài học gì?
2/ Cách ứng xử (cc. 27-30)
+ “Đầy tớ” nhận ra vấn đề và truy hỏi nguồn gốc sự dữ. “Ông
chủ” không ngần ngại nói thẳng về nguồn gốc sự dữ.
+ Thái độ phản ứng của “đầy tớ” là muốn nhổ ngay hết cỏ
lùng. Thái độ của ông chủ muốn bảo vệ lúa bằng cách để yên cỏ lùng. Có bao giờ
bạn nghiệm được rằng Thiên Chúa để cho sự xấu, cái chưa hoàn hảo tồn tại là để
bảo vệ bạn không?
+ Ông chủ tin vào sự phân xử cuối cùng. Còn bạn? Bạn có đủ
hy vọng để đi hết hành trình chung đường giữa tốt xấu cho đến cuối hành trình?
Kết nguyện
Tâm sự với Chúa Giêsu về điều bạn nhận ra trong giờ cầu nguyện
này.
Kết thúc bằng một Kinh Lạy Cha.
Ảnh: Internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét