Sinh
ra trong một gia đình làm nông nên cây cối, hoa màu rất gần gũi với tôi. Ấy vậy
mà cho tới bây giờ, khi đã xa ngôi nhà thân yêu tôi mới hiểu được ý nghĩa của
cuộc sống trong chính những gì thường nhật nhất.
Nhà
tôi có trồng một vườn táo. Sau mỗi năm ra trái, cây táo sẽ được cắt tận gốc và
được bôi lên một ít vôi. Trong lòng tôi in đậm cái cảm giác thích thú khi hái
được nhiều táo nhưng lại cũng xót xa khi táo bị cắt cành. Ngày đó có những lúc tôi
ngăn bố đừng chặt cành táo nữa. Lúc đó bố chỉ nói: “Không cắt đi thì nó không lên mầm mới và sang năm táo sẽ rất ít trái,
trái không to, không ngon”. Năm tháng qua đi, tuổi thơ của tôi cũng dần
khép lại. Tôi lớn lên, đi học xa nhà, đi làm và rồi đi tu.
Táo cho quả to hơn, ngon hơn sau mỗi lần cắt gốc |
Giai
đoạn nhà Tập là quãng thời gian tôi có cơ hội tìm ra căn tính đích thực của
mình với những câu hỏi rất nền tảng: “Tôi
là ai trong Tình Yêu của Chúa?” và “Tôi là ai với tất cả điểm mạnh và giới hạn
của mình?” Với những sự chuẩn bị ấy, tôi thấy mình cũng đôi chút tự tin để
bước sang hành trình mới.
Thế
nhưng, trở lại môi trường làm việc cũ, cuộc sống của tôi trở nên bận rộn hơn, ồn
ào hơn. Tôi không biết mình đang làm gì nữa. Tôi sống dường như là để hài lòng
người khác. Tôi cảm thấy tôi không còn là chính tôi. Tiêu chuẩn để tôi chọn lựa
sống cũng không còn theo thánh ý của Thiên Chúa nữa mà là “người ta làm sao tôi làm vậy, người ta làm bậy tôi làm theo”.
Đang
lúc lạc đường như thế thì trong kỳ Triduum, tôi nhận được ơn xin cho bài cầu
nguyện như sau: “Lạy Chúa xin chỉ cho con
đường đi của Chúa, xin dạy bảo con lối bước của Ngài…” Hình ảnh mà người đồng
hành cung cấp cho tôi là hình ảnh gốc nho được cắt tỉa. Lúc đó, trong đầu tôi thật
khó hình dung vì tôi chưa thấy cây nho bao giờ. Nhưng rồi hình ảnh “gốc táo của
bố” đã đến trong tâm trí tôi. Ở lại với hình ảnh này, tôi dần nhận ra điều mà
Thiên Chúa muốn chỉ dạy. “Cắt tỉa tận gốc”
nghĩa là trở về với cái nền “Tôi là ai”
mà tôi đã khám phá ra trong giai đoạn nhà Tập. Tôi nhận thức rõ rằng giống như
cành táo, một khi chịu cắt tỉa thì sẽ đau, nhưng sẽ nảy mầm, trổ hoa và sinh
trái dồi dào hơn. Tất cả vẫn là sự chọn lựa của tôi: chọn để được cắt tỉa, để
được lớn lên hay chọn để mình tiếp tục như vậy với sự già cỗi. Cuối cùng tôi
quyết định chọn để được cắt tỉa và tôi muốn được cắt tỉa mặc dù phải trả giá
cho lựa chọn của mình. Chỉ có một điều tôi không thể chối bỏ là tôi cần sức mạnh
và ơn Chúa trợ giúp để có thể tự do chọn lựa.
“Gốc táo của bố”
giờ đây không chỉ là những hình ảnh của ký ức xa xưa, nhưng nó đã trở nên một
hình ảnh siêu việt để tôi có thể nhận ra con đường mà Chúa muốn tôi bước theo.
Hân Nhi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét