31“Khi
Con Người đến trong vinh quang của Người, có tất cả các thiên sứ theo hầu, bấy
giờ Người sẽ ngự lên ngai vinh hiển của Người. 32Các dân thiên
hạ sẽ được tập hợp trước mặt Người, và Người sẽ tách biệt họ với nhau, như mục
tử tách biệt chiên với dê. 33Người sẽ cho chiên đứng bên phải
Người, còn dê ở bên trái. 34Bấy giờ Đức Vua sẽ phán cùng những
người ở bên phải rằng: ‘Nào những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương
Quốc dọn sẵn cho các ngươi ngay từ thuở tạo thiên lập địa. 35Vì
xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ,
các ngươi đã tiếp rước; 36Ta trần truồng, các ngươi đã cho mặc;
Ta đau yếu, các ngươi đã thăm viếng; Ta ngồi tù, các ngươi đến hỏi han.’ 37Bấy
giờ những người công chính sẽ thưa rằng: ‘Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy
Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống; 38có bao giờ đã thấy Chúa
là khách lạ mà tiếp rước; hoặc trần truồng mà cho mặc? 39Có bao
giờ chúng con đã thấy Chúa đau yếu hoặc ngồi tù, mà đến hỏi han đâu?’ 40Đức
Vua sẽ đáp lại rằng: ‘Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi làm như thế
cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho
chính Ta vậy.’ 41Rồi Đức Vua sẽ phán cùng những người ở bên
trái rằng: ‘Quân bị nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta mà vào lửa đời đời,
nơi dành sẵn cho tên Ác Quỷ và các sứ thần của nó. 42Vì xưa Ta
đói, các ngươi đã không cho ăn; Ta khát, các ngươi đã không cho uống; 43Ta
là khách lạ, các ngươi đã không tiếp rước; Ta trần truồng, các ngươi đã không
cho mặc; Ta đau yếu và ngồi tù, các ngươi đã chẳng thăm viếng.’ 44Bấy
giờ những người ấy cũng sẽ thưa rằng: ‘Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy
Chúa đói, khát, hoặc là khách lạ, hoặc trần truồng, đau yếu hay ngồi tù, mà
không phục vụ Chúa đâu?’ 45Bấy giờ Người sẽ đáp lại họ rằng:
‘Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi không làm như thế cho một trong những
người bé nhỏ nhất đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta vậy.’ 46Thế
là họ ra đi để chịu cực hình muôn kiếp, còn những người công chính ra đi để hưởng
sự sống muôn đời.”
Nhập nguyện
-
Tập trung ý thức - Ý thức Chúa hiện diện và kính cẩn chào Ngài - Xin Chúa ban
Thánh Thần
-
Tổng nguyện: “Xin cho tất cả ý hướng, hành vi và hoạt động của con chỉ quy hướng
về việc phụng sự và ca tụng Chúa”.
-
Khung cảnh: Đức Giêsu dạy về đời sau bằng dụ ngôn.
-
Ơn xin: Xin cho tôi mở lòng để học bài học Ngài dạy, và biết áp dụng vào đời sống
từ hôm nay.
-
Lối cầu nguyện: Suy niệm [Gõ vào ô tìm kiếm: Phương pháp Suy niệm]
Gợi điểm cầu nguyện
Mời bạn dành thời gian để suy niệm
theo những điểm gợi ý sau:
1/ Nhớ câu chuyện
Trí nhớ giúp ta đi sâu vào nội dung. Nếu chưa kịp tự nhớ chi
tiết dụ ngôn này, bạn hãy đọc lại bản văn, và sau đó cho để cho mình tự nhớ lại
toàn bộ câu chuyện kể.
2/ Sự thật ẩn giấu
Bạn hãy dành thời gian để suy ngẫm về những sự thật ẩn giấu
trong chuyện dụ ngôn này:
+ Phán xét: Sau khi chết, có một cuộc xét xử về toàn bộ cách
chúng ta đã sống. Bạn tin vào điều này ở mức độ nào?
+ Tiêu chí xét xử: Tình yêu dành cho những người nghèo khổ,
kém may mắn. Trái đất và thiên nhiên đang là đối tượng nghèo nhất và bị lạm dụng
nhiều nhất. “Lắng nghe tiếng khóc của người nghèo. Lắng nghe tiếng khóc của Mẹ Đất”
(Thông điệp Laudato Si).
+ Thiên Chúa tự đồng hóa mình với đối tượng nghèo (vật chất,
tinh thần, thiêng liêng).
+ Thưởng/phạt: không phải là một thời gian có hạn, mà là vĩnh
viễn. Điều vĩnh viễn đó sẽ được quyết định bằng mấy mươi năm sống trên trần thế
này. Vậy bạn muốn chọn lựa và sống thế nào?
3/ Lưu tâm
Hãy đọc kỹ đoạn câu 35-40. “Đức Vua” nhớ chi tiết từng điều tốt
mà họ đã làm cho người cần đến. Những “người công chính” cũng nhớ và xét duyệt
từng điều một. Họ sống chậm và lưu tâm từng điều. Họ ghi nhớ và xem xét từng điều.
Họ chọn làm điều tốt theo tiếng lương tâm, ngay cả khi không biết đó là mình làm
cho Chúa. Hồi ứng lại, “Đức Vua” đã nhận hết những điều tốt họ làm cho người nghèo
khó như thể làm cho chính Ngài.
Bạn cũng nên đọc kỹ các câu 42-45. “Đức Vua” kể từng chi tiết
những điều tốt họ đã không làm cho người nghèo khổ. Đến lượt mình, những người này
thâu tóm và trả lời thật nhanh: ‘Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa
đói, khát, hoặc là khách lạ, hoặc trần truồng, đau yếu hay ngồi tù, mà không phục
vụ Chúa đâu?’ – Quá nhanh quá nguy hiểm! Mọi sự bị thu gọn, giảm nhẹ,
lướt qua… và hầu như không thấy gì, không cảm thấy gì.
Câu chuyện dụ ngôn Chúa Giêsu kể dường như phản ánh rất đúng
với lối sống công nghiệp ngày nay. Nhịp sống ngày càng nhanh đến mức vợ chồng lướt
qua nhau, cha mẹ con cái lướt qua nhau… Vậy thì những người nghèo khổ xa hơn làm
sao có thể chạm được đến ta!
Kết nguyện
Thân thưa với Chúa Giêsu về những thực tại trần thế và những
hy vọng của bạn.
Kết thúc bằng một Kinh Lạy Cha.